Một Tác Phẩm Thiêng Liêng
Anh ấy tiếp thu tất cả những gì chúng tôi giảng dạy. Vậy tại sao anh ấy không chịu lấy Sách Mặc Môn khi tôi đưa sách cho anh ấy?
Một buổi tối nọ, người bạn đồng hành truyền giáo của tôi và tôi gõ cửa nhà của một thanh niên là một du học sinh nước ngoài đang theo học một trong số nhiều trường đại học ở London. Anh ta mời chúng tôi vào, và chúng tôi giải thích rằng chúng tôi là những người truyền giáo của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô. Anh ta dường như sốt sắng học thêm về Sự Phục Hồi của phúc âm, nên chúng tôi làm chứng về Tiên Tri Joseph Smith và nói cho anh ta biết về một quyển sách thiêng liêng từ Cha Thiên Thượng được gọi là Sách Mặc Môn. Chúng tôi đã nhấn mạnh rằng sách ấy là thiêng liêng vì sách làm chứng về Chúa Giê Su Ky Tô.
Chúng tôi giải thích rằng anh ta có thể tự mình biết về lẽ trung thực của sách và đề nghị tặng cho anh ta một quyển sách. Khi tôi đưa quyển Sách Mặc Môn cho anh ta, anh ta đứng lên khỏi ghế và ra khỏi căn phòng mà không nói một lời nào. Tôi cầm quyển Sách Mặc Môn trong tay một lúc, và người bạn đồng hành của tôi và tôi lặng lẽ nhìn nhau trong hoang mang, tự hỏi phải làm gì. Tôi đặt quyển sách xuống bàn.
Chúng tôi có thể thấy anh bạn trẻ của chúng tôi trong nhà bếp đang rửa tay và lau khô tay bằng một cái khăn mới. Anh ta trở lại căn phòng và nhặt quyển Sách Mặc Môn lên từ cái bàn rồi chỉ nói: “Dân nước tôi luôn luôn rửa tay trước khi chạm vào một vật gì thiêng liêng.” Mắt tôi nhòa lệ khi tôi nhìn người thanh niên này lần đầu tiên mở ra quyển Sách Mặc Môn và giở các trang sách thiêng liêng với đôi bàn tay trong sạch của anh ta.
An Ma dạy rằng thánh thư là thiêng liêng và được bảo tồn để mang các linh hồn đến với sự cứu rỗi. Ông đã nói với con trai của mình là Hê La Man: “Thượng Đế đã ủy thác những vật thiêng liêng này cho con, những vật mà Ngài đã gìn giữ thiêng liêng, và Ngài cũng sẽ gìn giữ và bảo tồn nó cho một mục đích thông sáng của Ngài, ngõ hầu Ngài có thể tỏ cho các thế hệ tương lai thấy quyền năng của Ngài” (An Ma 37:14).
Tôi được gửi đi truyền giáo để giảng dạy phúc âm phục hồi của Chúa Giê Su Ky Tô, vậy mà tôi lại là người được giảng dạy bởi người thanh niên với đôi bàn tay trong sạch này. Trong nhiều văn hóa—kể cả văn hóa của tôi—thì việc rửa tay của chúng ta trước khi đọc thánh thư là không cần thiết, nhưng cử chỉ kính trọng giản dị của anh là một điều nhắc nhở đầy tôn kính và mạnh mẽ về tính thiêng liêng của Sách Mặc Môn.