Tất cả những người truyền giáo, thời xưa hoặc thời nay, đều phục vụ với hy vọng làm cho cuộc sống của người khác được tốt đẹp hơn.
Những người truyền giáo ngày nay tiếp tục với di sản lớn lao của việc làm cho thế gian tràn đầy sự hiểu biết về Chúa (xin xem Ê Sai 11:9). Từ Áp Ra Ham đến Phao Lô đến Am Môn đến Wilford Woodruff, những người truyền giáo trong thánh thư và lịch sử Giáo Hội cung ứng cho những người truyền giáo hiện đại các vai trò mẫu mực vững mạnh.
Cho dù chúng ta là các tín hữu truyền giáo, đang chuẩn bị cho công việc phục vụ truyền giáo toàn thời gian, đang phục vụ truyền giáo, hoặc trở về từ sự phục vụ truyền giáo thì chúng ta cũng có thể nhận được can đảm và sự soi dẫn từ những tấm gương này.
Di Sản Truyền Giáo của Chúng Ta trong Kinh Thánh và sách Trân Châu Vô Giá
Những người truyền giáo trong thời Cựu Ước, như Giô Na, được kêu gọi để đưa ra tiếng nói cảnh báo cho những người dân (xin xem Ê Xê Chi Ên 3:17–19). Từ tấm gương của Giô Na, chúng ta thấy được tầm quan trọng của sự hối cải và vâng lời. Câu chuyện về Áp Ra Ham dạy chúng ta về dòng dõi và quyền năng của Chức Tư Tế Mên Chi Xê Đéc.
Những người truyền giáo trong thời Tân Ước, như Phi E Rơ và Phao Lô, đã cố gắng để gìn giữ những lời giảng dạy của Chúa Giê Su Ky Tô. Tuy nhiên, theo thời gian, thế gian sa vào sự bội giáo. Thượng Đế đã phục hồi phúc âm qua Tiên Tri Joseph Smith. Chúng ta hiện đang cố gắng, như những người truyền giáo đó đã làm, để gìn giữ và chia sẻ những lời giảng dạy của Chúa Giê Su Ky Tô.
Di Sản Truyền Giáo của Chúng Ta trong Sách Mặc Môn
An Ma, A Mu Léc, các con trai của Mô Si A, và Sa Mu Ên người La Man chỉ là một vài người trong số các vai trò mẫu mực của người truyền giáo tài giỏi mà chúng ta thấy trong Sách Mặc Môn. Chúng ta thấy từ họ các tấm gương hối cải, đức tin, vâng lời, và can đảm. Giống như họ, chúng ta có thể dựa vào sự soi dẫn và mặc khải từ Thượng Đế để hướng dẫn công việc phục vụ truyền giáo của chúng ta.
Di Sản Truyền Giáo của Chúng Ta trong Giáo Lý và Giao Ước
Sau Thời Kỳ Phục Hồi phúc âm, thì rất cần những người truyền giáo. Những người truyền giáo như Dan Jones, Orson Hyde, và Parley P. Pratt đã chia sẻ Sách Mặc Môn và phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô. Một số người, như em trai Samuel của Tiên Tri Joseph, đã phục vụ gần nhà của họ. Những người khác đi rất xa để chia sẻ phúc âm ở những nơi như Thái Lan, Quần Đảo Sandwich (Hawaii), Đan Mạch, và Anh.
Những người truyền giáo đầu tiên thường phục vụ rất lâu và nhiều lần. Họ để lại cha mẹ, người yêu, vợ, con cháu, cũng giống như chúng ta đang làm. Họ là tấm gương cho chúng ta ngày nay về đức tin, lòng can đảm, sự vâng lời, sức chịu đựng, và sự siêng năng.
Xây Dựng trên Di Sản Truyền Giáo của Chúng Tôi
Kể từ khi Chủ Tịch Thomas S. Monson loan báo tại đại hội trung ương năm 2012 rằng các thanh niên và thiếu nữ có thể đi truyền giáo ở độ tuổi nhỏ hơn, thì hàng chục ngàn Thánh Hữu Ngày Sau đã đi phục vụ truyền giáo.
Trong đại hội trung ương tháng Tư năm 2013, Anh Cả Neil L. Andersen thuộc Nhóm Túc Số Mười Hai Vị Sứ Đồ đã thêm vào lời chứng của ông về công việc truyền giáo và khuyến khích mỗi người chúng ta phải trở thành một phần quan trọng của phép lạ đang diễn ra này bằng cách giúp tìm kiếm những người sẵn sàng để nghe phúc âm: “Cũng chắc chắn như Chúa đã soi dẫn thêm nhiều người truyền giáo để phục vụ, Ngài cũng đang đánh thức tâm trí và mở rộng tâm hồn của nhiều người tốt và chân thật để tiếp nhận những người truyền giáo của Ngài. Các anh chị em đã biết họ hoặc sẽ biết họ. Họ đang ở trong gia đình của các anh chị em và sống trong khu xóm của các anh chị em. Họ đi ngang qua các anh chị em trên đường phố, ngồi cạnh các anh chị em trong trường học, và kết nối với các anh chị em trực tuyến” (“Đó Là một Phép Lạ,” Liahona, tháng Năm năm 2013, 78).