“Tần Số Đúng,” Liahona, tháng Một năm 2024.
Tiếng Nói của Thánh Hữu Ngày Sau
Tần Số Đúng
Tôi không hiểu tại sao người phi công bị lạc không liên lạc với chúng tôi.
Một chiều nọ trong thời gian thực tập với tư cách là kiểm soát viên không lưu tại sân bay ở Tijuana, Mexico, giảng viên của tôi và tôi nhận thấy một dải sương mù từ đại dương đã bao phủ sân bay và một phần lớn thành phố. Tuy nhiên, tầm nhìn xa vẫn nằm trong giới hạn cho phép máy bay hạ cánh và cất cánh.
Chẳng bao lâu, chúng tôi phát hiện trên vô tuyến định vị một chiếc Cessna 172 đang bay từ hướng nam dọc theo bờ biển, theo luật bay trực quan (VFR). Dưới luật VFR, các phi công dùng trực quan để tự định vị theo các điểm mốc trên mặt đất để đến đích của họ.
Rủi thay, người phi công đó đã bị lạc trong sương mù. Khi bay vòng quanh vùng ven biển, anh ấy đã cố gắng tự xác định vị trí của mình so với sân bay, nhưng tầm nhìn xa của anh ấy đã bị hạn chế. Tôi hỏi giảng viên của mình xem chúng tôi có thể làm gì để giúp anh ấy.
Ông đáp: “Anh ấy cần phải dò vào tần số của tháp điều khiển và liên lạc với chúng ta”. “Nếu không, chúng ta không thể làm bất cứ điều gì cho anh ấy.”
Tôi không hiểu tại sao người phi công bị lạc không liên lạc với chúng tôi. Anh ấy có vấn đề gì với máy phát thanh của mình không? Anh ấy có cảm thấy rằng tự anh ấy có thể thoát khỏi nguy hiểm không?
Nhiều phút trôi qua. Cuối cùng, người phi công đó đã dò vào tần số của tháp điều khiển. Với giọng điệu lo lắng, anh ấy đã yêu cầu được giúp đỡ. Ngay lập tức, chúng tôi đưa ra chỉ dẫn để hướng anh ấy đến đường băng sân bay một cách an toàn. Anh ấy chỉ cần tin cậy các chỉ dẫn của chúng tôi và dụng cụ bay của anh ấy.
Việc thấy máy bay đó bay ra khỏi sương mù một vài phút sau đó và rồi hạ cánh an toàn đã mang đến cho chúng tôi niềm vui không thể tả xiết.
Trên đường về nhà, tôi đã suy ngẫm điều mà người phi công đó đã trải qua. Việc gọi cho chúng tôi theo đúng tần số đã tạo ra sự khác biệt giữa việc được giúp đỡ hoặc tiếp tục bay vòng vòng—hoặc tệ hơn.
Giống như phi công này, đôi khi tôi trở nên lạc lối trong “đám sương mù tối đen” (1 Nê Phi 8:23). Khi tôi cần sự hướng dẫn của Thượng Đế, Ngài kiên nhẫn chờ đợi tôi lên tiếng.
Giống như việc tôi có thể nhìn thấy chiếc máy bay bị lạc trên vô tuyến định vị, Cha Thiên Thượng cũng nhìn thấy chúng ta và những thử thách của chúng ta. Tôi biết ơn rằng Ngài luôn hướng dẫn chúng ta. Ngài cung ứng sự giúp đỡ qua lời cầu nguyện, thánh thư, các vị tiên tri tại thế, và ân tứ Đức Thánh Linh. Ngài sẽ dẫn dắt chúng ta khỏi mối nguy hiểm về thể chất và thuộc linh nếu chúng ta dò theo đúng tần số, cầu xin sự hướng dẫn, và lắng nghe tiếng nói của Ngài.