Sứ Điệp của Đệ Nhất Chủ Tịch Đoàn
Ngài Không Ở Đây Đâu, song Ngài Đã Sống Lại
Ngày nay chỉ còn lại cảnh đổ nát điêu tàn ở Ca Bê Na Um, thành phố đó bên cạnh bờ hồ, trung tâm giáo vụ của Đấng Cứu Rỗi ở Ga Li Lê. Ở nơi đây, Ngài đã thuyết giảng trong nhà hội, giảng dạy bên bờ biển và chữa lành trong các ngôi nhà.
Vào lúc bắt đầu thời gian giáo vụ của Ngài, Chúa Giê Su trích dẫn một đoạn văn từ Ê Sai: “Thần của Chúa Giê Hô Va ngự trên ta; vì Đức Giê-hô-va đã xức dầu cho ta, đặng giảng tin lành cho kẻ khiêm nhường. Ngài đã sai ta đến đặng rịt những kẻ vỡ lòng, đặng rao cho kẻ phu tù được tự do, kẻ bị cầm tù được ra khỏi ngục” (Ê Sai 61:1; xin xem thêm Lu Ca 4:18)—lời tuyên bố rõ ràng về một kế hoạch thiêng liêng để giải cứu các con trai và con gái của Thượng Đế.
Nhưng lời thuyết giảng của Chúa Giê Su ở Ga Li Lê chỉ mới là khởi đầu. Con của Người đã luôn luôn có một nơi quy định đầy khiếp đảm trên một ngọn đồi có tên là Đồi Sọ.
Bị bắt giữ trong Vườn Ghết Sê Ma Nê sau Bữa Ăn Tối, bị các môn đồ của Ngài bỏ rơi, bị khạc nhổ, xét xử và làm nhục, Chúa Giê Su lảo đảo đi dưới thập tự giá nặng nề hướng đến Đồi Sọ. Ngài đi từ chiến thắng đến việc bị phản bội, tra tấn và chết trên thập tự giá.
Trong những lời của bài ca “The Holy City (Thành Thánh)”:
Quang cảnh đã thay đổi. …
Buổi sáng lạnh lẽo và giá băng,
Khi bóng của thập tự giá xuất hiện
Ở trên ngọn đồi cô đơn.1
Cha Thiên Thượng ban cho chúng ta Vị Nam Tử của Ngài. Người Anh Cả đã phó mạng sống Ngài cho chúng ta.
Vào lúc cuối Đấng Chủ Tể đã có thể quay lại. Nhưng Ngài đã không làm thế. Ngài xuống thấp hơn tất cả mọi vật để Ngài có thể cứu tất cả mọi vật: loài người, thế gian và tất cả những người từng sống trên thế gian.
Không có lời nào trong Ky Tô giáo có ý nghĩa đối với tôi hơn những lời nói được vị thiên sứ phán với Ma Ri Ma Đơ Len đang khóc và Ma Ri khác khi họ tiến đến ngôi mộ để lo liệu cho thi hài của Chúa của họ: “Sao các ngươi tìm người sống trong vòng kẻ chết? Ngài không ở đây đâu, song Ngài đã sống lại” (Lu Ca 24:5–6).
Với lời phán này, những người đã sống và chết, những người hiện đang sống và một ngày kia sẽ chết, cùng những người chưa sinh ra và chưa chết đã mới vừa được giải cứu.
Nhờ vào chiến thắng của Đấng Ky Tô đối với mộ phần, chúng ta đều sẽ được phục sinh. Đây là sự cứu chuộc của linh hồn. Phao Lô viết:
“Lại cũng có hình thể thuộc về trời, hình thể thuộc về đất, nhưng vinh quang của hình thể thuộc về trời với vinh quang của hình thể thuộc về đất thì khác nhau.
“Vinh quang của mặt trời khác, vinh quang của mặt trăng khác, vinh quang của ngôi sao khác; vinh quang của ngôi sao nầy với vinh quang của ngôi sao kia cũng khác.
“Sự sống lại của kẻ chết cũng như vậy. (1 Cô Rinh Tô 15:40–42).
Chính là vinh quang thiên thượng mà chúng ta tìm kiếm. Chính là nơi hiện diện của Thượng Đế mà chúng ta mong muốn được ở trong đó. Chính là một gia đình vĩnh cửu mà chúng ta muốn thuộc vào.
Tôi làm chứng về Ngài là Đấng giải cứu mỗi chúng ta khỏi cái chết vô tận, Ngài là người thầy của lẽ thật—nhưng Ngài còn hơn là một người thầy nữa. Ngài là Đấng gương mẫu về cuộc sống toàn hảo—nhưng Ngài còn hơn là một đấng gương mẫu nữa. Ngài là người thầy thuốc đại tài—nhưng Ngài còn hơn là một người thầy thuốc nữa. Ngài là Đấng Cứu Rỗi thật sự của thế gian, Vị Nam Tử của Thượng Đế, Hoàng Tử Bình An, Đấng Chí Thánh của Y Sơ Ra Ên, chính là Chúa phục sinh, là Đấng đã phán: “Ta là đầu tiên và cuối cùng; ta là Đấng đã sống, ta là Đấng đã bị giết chết; ta là Đấng biện hộ cho các ngươi với Đức Chúa Cha.” (GLGƯ 110:4).
“Ôi, tuyệt diệu thay niềm vui mà câu nói này mang đến: ‘Tôi biết rằng Đấng Cứu Chuộc của tôi hằng sống!’”2
Tôi làm chứng về điều này.