2010–2019
Chuyện Ba Chị Em
Tháng Mười năm 2017


2:3

Chuyện Ba Chị Em

Chúng ta chịu trách nhiệm về vai trò môn đồ của mình, và trách nhiệm đó—chẳng—liên quan gì đến cách người khác đối đãi chúng ta.

Thưa các chị em và bạn bè thân mến, được bắt đầu Đại Hội Trung Ương với một phiên họp dành cho tất cả chị em khắp nơi trên thế giới thật là đầy ý nghĩa và tuyệt vời. Hãy thử tưởng tượng xem: các chị em thuộc mọi lứa tuổi, lai lịch, quốc tịch và ngôn ngữ đoàn kết lại với nhau trong đức tin và tình yêu thương dành cho Chúa Giê Su Ky Tô.

Chúng tôi vừa nói chuyện với Chủ Tịch Thomas S. Monson, vị tiên tri yêu mến của chúng ta, ông ấy bày tỏ với chúng tôi tình yêu mến của ông dành cho Chúa. Và tôi biết rằng Chủ Tịch Monson rất biết ơn về tình yêu thương, những lời cầu nguyện và sự trung tín của các chị em dành cho Chúa.

Cách đây rất lâu ở một vùng đất xa xôi nọ có một gia đình với ba chị em gái.

Cô chị đầu luôn buồn bã. Cô không hề hài lòng với diện mạo và con người của mình. Khi nói chuyện, đôi khi lời nói của cô vụng về lúng túng, và mọi người cười nhạo cô. Khi một người nào đó chỉ trích cô hoặc “quên” mời cô đến dự một buổi gì đó, thì cô sẽ đỏ mặt, bỏ đi, và tìm một chỗ kín đáo nơi mà cô ấy thở dài buồn bã và tự hỏi tại sao cuộc sống lại trở nên trống trải và ảm đạm như vậy.

Cô chị thứ hai thì luôn tức giận. Cô ta tự nghĩ mình là người rất thông minh, nhưng luôn có một người khác đạt điểm cao hơn trong các kỳ kiểm tra ở trường. Cô ta nghĩ mình là con người thú vị, xinh đẹp, hợp thời trang và hấp dẫn. Nhưng lúc nào cũng vậy, dường như có một người nào đó thú vị hơn, xinh đẹp hơn, hợp thời trang hay hấp dẫn hơn.

Cô ta không bao giờ là số một trong bất cứ điều gì và cô ta không thể chịu đựng được điều này. Cuộc sống đáng lẽ ra không phải như thế này!

Đôi khi cô công kích người khác và dường như cô luôn sẵn sàng nổi giận bởi điều này hay điều nọ.

Dĩ nhiên, điều này không làm cho cô ta dễ mến hơn hay được ưa thích hơn. Đôi khi cô nghiến răng, nắm chặt tay, và nghĩ: “Cuộc đời thật là bất công!”

Rồi tới cô em gái thứ ba. Không giống như hai cô chị luôn buồn bã và tức giận, cô này thì lại—vui vẻ. Và không phải vì cô thông minh hơn hay xinh đẹp hơn hoặc giỏi giang hơn hai chị của mình. Không, đôi khi người khác cũng xa lánh cô. Đôi khi họ chế nhạo quần áo cô mặc hoặc những điều cô nói. Đôi khi họ nói những điều không tử tế về cô. Nhưng cô đã không cho phép bất cứ điều gì làm phiền cô quá nhiều.

Cô em gái này thích ca hát. Cô ấy không hát hay và mọi người cười nhạo cô về điều đó, nhưng việc đó không làm cô chùn chân. Cô thường nói: “Tôi sẽ không để cho người khác và ý kiến ​​của họ ngăn cản tôi hát đâu!”

Việc cô ấy vẫn tiếp tục ca hát đã làm cho người chị đầu của cô buồn và người chị thứ hai của cô tức giận.

Nhiều năm trôi qua, và cuối cùng mỗi người chị em đó đã đi đến cuối đời mình trên thế gian.

Người chị đầu, người đã nhiều lần khám phá rằng có rất nhiều nỗi thất vọng trong cuộc sống, cuối cùng đã chết trong nỗi buồn.

Người chị thứ hai, là người mỗi ngày đều tìm ra một điều gì mới để thù hận, đã chết trong tức giận.

Và cô em gái thứ ba, là người đã dành cả đời mình để hát bài ca của mình với một nụ cười tin tưởng trên môi, đã chết trong vui vẻ.

Dĩ nhiên, cuộc sống sẽ không bao giờ đơn giản như vậy, và không ai sẽ bao giờ có một cuộc sống đồng điệu như ba người chị em trong câu chuyện này cả. Nhưng ngay cả những ví dụ cực đoan như thế này cũng có thể dạy cho chúng ta một điều gì đó về bản thân chúng ta. Nếu giống như đa số chúng ta, các chị em có thể đã nhận ra một phần con người mình trong một, hai, hoặc có lẽ cả ba chị em gái này. Chúng ta hãy xem xét kỹ hơn mỗi người này.

Nạn Nhân

Cô chị đầu tự thấy mình là một nạn nhân—là một người bị tác động.1 Dường như hết điều này đến điều nọ tiếp tục xảy tới cho cô ấy khiến cô ấy phải đau khổ. Với cách suy nghĩ này đối với cuộc sống, cô ấy đã để cho người khác kiểm soát cảm nghĩ và hành vi của mình. Khi làm như vậy, chúng ta sẽ bị day động và dời đổi theo chiều gió của mọi ý kiến trên đời—và trong thời đại truyền thông xã hội hiện đại khắp nơi này, những cơn gió đó có cường độ của một trận cuồng phong.

Các chị em thân mến, tại sao chúng ta lại phải phó mặc hạnh phúc của mình cho một người nào đó, hoặc một nhóm nào đó, là những người không quan tâm đến mình hay hạnh phúc của mình?

Nếu các chị em cảm thấy lo lắng về những gì người khác nói về mình thì tôi xin đề nghị giải pháp này: hãy nhớ rằng các chị em là ai. Hãy nhớ rằng các chị em thuộc dòng dõi hoàng gia của vương quốc Thượng Đế, con gái của Cha Mẹ Thiên Thượng, Đấng trị vì khắp vũ trụ.

Các chị em mang trong người gen di truyền thuộc linh của Thượng Đế. Các chị em có các ân tứ độc nhất vô nhị bắt nguồn từ sự sáng tạo thuộc linh của mình và đã được phát triển trong suốt cuộc đời trần thế của các chị em. Các chị em là con cái của Cha Thiên Thượng đầy lòng yêu thương, Chúa Muôn Quân, Đấng đã tạo dựng vũ trụ, giăng trải các ngôi sao khắp không gian rộng lớn và đặt các hành tinh theo quỹ đạo đã được quy định cho chúng.

Các chị em đang ở trong tay Ngài.

Đôi tay nhân từ của Ngài.

Đôi tay yêu thương của Ngài.

Đôi tay đầy quan tâm của Ngài.

Và không một điều gì ai đó nói về các chị em có thể thay đổi được điều đó. Lời nói của họ là vô nghĩa so với những gì Thượng Đế đã phán về các chị em.

Các chị em là người con quý báu của Ngài.

Ngài yêu thương các chị em.

Ngay cả khi các chị em vấp ngã, ngay cả khi các chị em quay lưng lại với Ngài, Thượng Đế vẫn luôn yêu thương các chị em. Nếu các chị em cảm thấy bị lạc đường, bị bỏ rơi, hoặc bị lãng quên—đừng sợ hãi. Đấng Chăn Hiền Lành sẽ đi tìm kiếm các chị em. Ngài sẽ nâng các chị em lên vai Ngài. Ngài sẽ mang các chị em về nhà.2

Các chị em thân mến, xin hãy để những lẽ thật thiêng liêng này thấm sâu vào tâm hồn các chị em. Và các chị em sẽ thấy rằng mình có rất nhiều lý do để không buồn bã, vì các chị em có một số mệnh vĩnh cửu để hoàn thành.

Đấng Cứu Rỗi yêu dấu của thế gian đã phó mạng sống của Ngài để các chị em có thể chọn làm cho số mệnh đó trở thành hiện thực. Các chị em đã mang lấy danh Ngài; các chị em là môn đồ của Ngài. Và nhờ vào Ngài, các chị em có thể đạt được vinh quang vĩnh cửu.

Người Căm Thù

Cô chị thứ hai căm thù mọi thứ trên thế gian. Giống như người chị buồn bã của mình, cô ấy cảm thấy rằng những vấn đề trong cuộc đời của cô đều do người khác gây ra. Cô đổ lỗi cho gia đình, bạn bè, sếp và đồng nghiệp, cảnh sát, hàng xóm, các vị lãnh đạo Giáo Hội, khuynh hướng thời trang hiện tại, thậm chí cả cơn bùng phát năng lượng mặt trời, và vận đen. Và cô ấy công kích tất cả bọn họ.

Cô ấy không nghĩ mình là một người xấu tính. Trái lại, cô cảm thấy rằng mình chỉ đang tự bảo vệ mình mà thôi. Cô tin rằng mọi người khác bị thúc đẩy bởi tính ích kỷ, nhỏ nhen, và thù ghét. Mặt khác, cô được thúc đẩy bởi những ý định tốt lành—công lý, tính liêm chính, và tình yêu thương.

Rủi thay, cách suy nghĩ của người chị tức giận này là quá phổ biến. Điều này đã được ghi nhận trong một cuộc nghiên cứu gần đây về sự xung đột giữa các nhóm đối nghịch. Trong một phần của cuộc nghiên cứu, các nhà nghiên cứu đã phỏng vấn người dân Palestine và Do Thái ở khu vực Trung Đông, và những người theo đảng Cộng Hòa và Dân Chủ ở Hoa Kỳ. Họ đã khám phá ra rằng “mỗi bên đều cảm thấy nhóm của họ được thúc đẩy bởi tình yêu thương hơn là thù ghét, nhưng khi được hỏi lý do tại sao nhóm đối nghịch lại tham gia vào cuộc xung đột, thì [họ] đã chỉ ra sự thù ghét là yếu tố thúc đẩy của nhóm [kia].”3

Nói cách khác, mỗi nhóm đều nghĩ rằng mình là “những người tốt”—thẳng thắn, tử tế và trung thực. Trái lại, họ thấy đối thủ của họ là “những kẻ xấu”—dốt nát, bất lương, thậm chí còn tà ác nữa.

Vào năm tôi được sinh ra, thế giới đã chìm đắm trong một cuộc chiến khủng khiếp mà đã đem đến nhiều đau khổ và phiền muộn cho thế gian. Cuộc chiến này được châm ngòi bởi chính quốc gia của tôi—bởi những người đã cho rằng một số nhóm người khác là tà ác và khuyến khích sự hận thù đối với họ.

Họ đã bắt những người họ không thích phải im tiếng. Họ làm nhục và đối xử những người đó như quỷ dữ. Họ coi những người đó thấp kém hơn họ—thậm chí còn thấp kém hơn cả con người. Một khi ta làm giảm giá trị một nhóm người, thì ta sẽ dễ dàng biện minh cho những lời nói và hành động bạo lực chống lại họ.

Tôi rùng mình khi nghĩ về điều đã xảy ra ở Đức vào thế kỷ 20.

Khi người nào đó phản đối hoặc không đồng ý với chúng ta, rất dễ để chúng ta nghĩ rằng chắc hẳn họ có vấn đề nào đó. Và từ đó sẽ rất dễ dàng để coi những lời nói và hành động của họ với những động cơ tồi tệ nhất.

Dĩ nhiên, chúng ta phải luôn luôn đứng lên bênh vực cho điều đúng, và có những lúc chúng ta phải cất tiếng nói của mình cho điều đó. Tuy nhiên, khi chúng ta làm như vậy với nỗi tức giận hoặc sự thù ghét trong lòng mình—khi chúng ta công kích người khác để làm tổn thương, làm nhục, hoặc bắt họ im lặng—thì rất có thể là chúng ta đã không làm như vậy trong sự ngay chính.

Đấng Cứu Rỗi đã dạy điều gì?

“Song ta nói cùng các ngươi rằng: Hãy yêu kẻ thù nghịch, và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các ngươi;

“Hầu cho các ngươi được làm con của Cha các ngươi ở trên trời.”4

Đây là đường lối của Đấng Cứu Rỗi. Đây là bước đầu tiên để đạp đổ các rào cản đã tạo ra quá nhiều giận dữ, hận thù, chia rẽ và bạo lực trên thế giới này.

Các chị em có thể nói: “Tôi sẵn lòng yêu thương kẻ thù của tôi—nếu họ cũng sẵn lòng làm như vậy.”

Nhưng điều đó không thực sự quan trọng, phải không? Chúng ta chịu trách nhiệm về vai trò môn đồ của mình, và trách nhiệm đó chẳng liên quan gì đến cách người khác đối đãi chúng ta. Hiển nhiên là chúng ta hy vọng rằng họ cũng sẽ thông cảm và khoan dung lại với chúng ta, nhưng tình yêu thương chúng ta dành cho họ không phụ thuộc vào những cảm nghĩ của họ về chúng ta.

Có lẽ những nỗ lực của chúng ta để yêu thương kẻ thù mình sẽ làm mềm lòng họ và gây ảnh hưởng tốt cho họ. Có lẽ không. Nhưng điều đó không thay đổi cam kết chúng ta noi theo Chúa Giê Su Ky Tô.

Vì vậy, với tư cách các tín hữu của Giáo Hội của Chúa Giê Su Ky Tô, chúng ta sẽ yêu thương kẻ thù mình.

Chúng ta sẽ vượt qua nỗi tức giận hoặc sự thù ghét.

Chúng ta sẽ làm lòng mình tràn ngập tình yêu thương đối với tất cả con cái Thượng Đế.

Chúng ta sẽ vươn tay ra để ban phước cho người khác và phục sự họ—thậm chí cả những người có thể “lợi dụng [chúng ta], và ngược đãi [chúng ta].”5

Người Môn Đồ Đích Thực

Cô em gái thứ ba tượng trưng cho người môn đồ đích thực của Chúa Giê Su Ky Tô. Cô ấy đã làm một điều cực kỳ khó làm—cô ấy đã tin cậy Thượng Đế ngay cả khi bị chế giễu hay gặp khó khăn. Bằng cách nào đó, cô vẫn duy trì đức tin và hy vọng của mình, bất chấp lời khinh miệt và chế nhạo xung quanh cô. Cô sống vui vẻ, không phải vì hoàn cảnh của mình được vui vẻ mà vì luôn vui vẻ.

Không ai trong chúng ta sống trên thế gian mà không gặp phải sự đối lập. Với rất nhiều ảnh hưởng cố gắng lôi kéo chúng ta đi theo, làm thế nào chúng ta giữ được mục tiêu của mình tập trung vào hạnh phúc vinh quang đã được hứa với người trung tín?

Tôi tin rằng câu trả lời có thể được tìm thấy trong một giấc mơ mà một vị tiên tri đã có cách đây hàng ngàn năm. Vị tiên tri đó tên là Lê Hi, và giấc mơ của ông được ghi lại trong cuốn Sách Mặc Môn tuyệt vời và quý giá.

Trong giấc mơ của mình, Lê Hi đã thấy một cánh đồng bát ngát bao la và trong đó có một cái cây kỳ diệu đẹp không tả xiết. Ông cũng thấy nhiều đám đông đang tiến về phía cái cây đó. Họ muốn nếm trái của cái cây đó. Họ cảm thấy và tin tưởng rằng nó sẽ đem lại cho họ hạnh phúc lớn lao và sự bình an lâu dài.

Có một con đường hẹp dẫn đến cái cây, và dọc trên con đường đó có một thanh sắt giúp họ tiếp tục ở trên con đường. Nhưng cũng có một đám sương mù tối đen che khuất tầm nhìn của con đường lẫn cái cây. Và có lẽ còn nguy hiểm hơn nữa là tiếng cười ầm ĩ và lời chế giễu phát ra từ một tòa nhà rộng lớn vĩ đại gần đó. Thật kinh ngạc làm sao, tiếng chế nhạo đó còn thuyết phục được một số người đã đi tới được cái cây và nếm được trái cây kỳ diệu đó bắt đầu cảm thấy hổ thẹn và đi lạc mất.6.

Có lẽ họ đã bắt đầu nghi ngờ rằng cái cây đó không thật sự đẹp như họ từng nghĩ. Có lẽ họ đã bắt đầu thắc mắc về tính chân thật của điều họ vừa trải qua.

Có lẽ họ đã nghĩ rằng nếu họ quay lưng với cái cây, thì cuộc sống sẽ dễ dàng hơn. Có lẽ họ sẽ không bị chế giễu hay nhạo báng nữa.

Và thực ra, những người đang cười nhạo họ lại trông như những người khá hạnh phúc và vui vẻ. Vì vậy, có lẽ nếu bỏ cái cây mà đi, thì họ sẽ được đám đông của tòa nhà rộng lớn vĩ đại đó chào đón và tán dương vì óc xét đoán, trí thông minh và sự tinh tế của họ.

Tiếp Tục trên Con Đường

Các chị em và bạn bè thân mến, nếu các chị em cảm thấy khó bám chặt vào thanh sắt và khó bước đi vững vàng tới sự cứu rỗi; nếu tiếng cười nhạo báng của những người khác mà dường như đầy tin tưởng khiến cho lòng các chị em nao núng; nếu các chị em băn khoăn với những câu hỏi chưa được trả lời hoặc các giáo lý mà các chị em chưa hiểu; nếu các chị em cảm thấy buồn bã vì thất vọng, thì tôi khuyên các chị em nên nhớ lại giấc mơ của Lê Hi.

Hãy tiếp tục trên con đường!

Đừng bao giờ buông tay ra khỏi thanh sắt—lời của Thượng Đế!

Và khi một ai đó cố gắng làm cho các chị em phải hổ thẹn vì dự phần vào tình yêu thương của Thượng Đế, thì đừng để ý đến họ.

Đừng bao giờ quên, các chị em là con của Thượng Đế; các phước lành dồi dào đang được để dành cho các chị em; nếu các chị em có thể học cách làm theo ý Ngài, thì các chị em sẽ sống với Ngài một lần nữa!7

Những lời hứa về sự khen ngợi và sự chấp nhận của thế gian là không đáng tin cậy, không trung thực, và không thỏa mãn. Những lời hứa của Thượng Đế là chắc chắn cho hiện tại và vĩnh viễn.

Tôi mời các chị em xem xét tôn giáo và đức tin từ một góc nhìn cao hơn. Không có gì trong tòa nhà rộng lớn vĩ đại có thể so sánh được với thành quả của việc sống theo phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô.

Quả thật, “ấy là sự mắt chưa thấy, tai chưa nghe, và lòng người chưa nghĩ đến, nhưng Đức Chúa Trời đã sắm sẵn điều ấy cho những người yêu mến Ngài.”8

Tôi đã tự học được rằng con đường làm môn đồ trong phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô là con đường dẫn đến niềm vui. Đó là con đường dẫn đến sự an toàn và bình an. Đó là con đường dẫn đến lẽ thật.

Tôi làm chứng rằng bởi ân tứ và quyền năng của Đức Thánh Linh, các chị em có thể tự mình biết được điều này.

Trong khi đó, nếu con đường này trở nên khó khăn cho các chị em, thì tôi hy vọng các chị em sẽ tìm thấy nơi ẩn náu và sức mạnh trong các tổ chức tuyệt vời của chúng ta trong Giáo Hội—Hội Thiếu Nhi, Hội Thiếu Nữ và Hội Phụ Nữ. Các tổ chức này giống như các điểm nghỉ chân trên con đường, nơi mà các chị em có thể tái lập lại sự tin tưởng và đức tin cho cuộc hành trình sắp tới. Các tổ chức này là một ngôi nhà an toàn, nơi mà các chị em có thể có được cảm giác thuộc về và nhận được lời khích lệ từ các chị em phụ nữ và các môn đồ khác.

Những điều các chị em học được trong Hội Thiếu Nhi chuẩn bị các chị em để nhận thêm các lẽ thật học được trong Hội Thiếu Nữ. Con đường môn đồ mà các chị em đi trong các lớp học Hội Thiếu Nữ dẫn đến tình bằng hữu và tình chị em của Hội Phụ Nữ. Với mỗi bước trên con đường này, các chị em sẽ có thêm cơ hội để cho thấy tình yêu thương của mình dành cho người khác qua các hành động của đức tin, lòng trắc ẩn, lòng bác ái, đức hạnh và sự phục vụ.

Việc chọn con đường làm môn đồ này sẽ dẫn đến niềm hạnh phúc và sự hoàn chỉnh của bản chất thiêng liêng của các chị em.

Con đường này sẽ không dễ dàng. Con đường này sẽ đòi hỏi những điều tốt nhất mà các chị em có—tất cả trí thông minh, óc sáng tạo, đức tin, tính liêm chính, sức mạnh, quyết tâm và tình yêu thương của các chị em. Nhưng một ngày nào đó, các chị em sẽ nhìn lại những nỗ lực của mình và các chị em sẽ biết ơn biết bao là mình đã luôn luôn mạnh mẽ, các chị em đã tin tưởng, và các chị em đã không rời khỏi con đường.

Tiếp Tục Tiến Bước

Có thể có rất nhiều điều về cuộc sống đã vượt quá tầm kiểm soát của các chị em. Nhưng cuối cùng, các chị em cũng có khả năng lựa chọn điểm đến cùng với nhiều kinh nghiệm của mình trên đường đi. Không phải vì các khả năng của các chị em, mà là những lựa chọn của các chị em mới tạo ra sự khác biệt trong cuộc sống.9

Các chị em không thể để cho hoàn cảnh làm cho mình buồn bã.

Các chị em không thể để cho hoàn cảnh của mình làm cho mình tức giận.

Các chị em có thể vui mừng vì các chị em là con gái của Thượng Đế. Các chị em có thể tìm thấy niềm vui và hạnh phúc trong ân điển của Thượng Đế và trong tình yêu thương của Chúa Giê Su Ky Tô.

Các chị em có thể vui vẻ.

Tôi khuyên các chị em hãy biết ơn đối với lòng nhân từ dồi dào và vô biên của Thượng Đế. Thưa các chị em yêu quý của tôi, các chị em có thể làm điều này được! Tôi cầu nguyện với tất cả tình cảm trong lòng mình rằng các chị em sẽ chọn tiến bước tới cây sự sống. Tôi cầu nguyện rằng các chị em sẽ chọn cất cao tiếng nói của mình và làm cho cuộc sống của các chị em trở thành một bản hợp xướng vinh quang, hân hoan trong những điều mà tình yêu thương của Thượng Đế, những điều kỳ diệu của Giáo Hội Ngài và phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô có thể mang lại cho thế gian.

Bài ca của một môn đồ có thể không hoàn hảo đối với một vài người. Điều này vẫn luôn như vậy kể từ lúc khởi thủy.

Nhưng đối với Cha Thiên Thượng và đối với những người yêu mến và tôn vinh Ngài, thì đó là một bài ca quý báu và tuyệt vời nhất—bài ca cao quý và thánh hóa về tình yêu cứu chuộc và sự phục vụ Thượng Đế và đồng loại.10

Tôi để lại phước lành của mình với tư cách là một Sứ Đồ của Chúa rằng các chị em sẽ tìm thấy sức mạnh và sự can đảm để phát triển với tư cách là con gái của Thượng Đế trong khi vui vẻ bước đi mỗi ngày trên con đường làm môn đồ đầy vinh quang. Trong thánh danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.