2010–2019
Như Chúa Đã Tha Thứ Anh Em Thể Nào, thì Anh Em cũng Phải Tha Thứ Thể Ấy
Tháng Tư năm 2018


2:3

Như Chúa Đã Tha Thứ Anh Em Thể Nào, thì Anh Em cũng Phải Tha Thứ Thể Ấy

Chúng ta đều có thể nhận được sự bình an không thể tả xiết và sự hợp tác với Đấng Cứu Rỗi khi chúng ta học cách sẵn lòng tha thứ cho những người đã xúc phạm đến mình.

“Ngày thứ nhứt trong tuần lễ, khi mờ sáng, các người đờn bà ấy lấy thuốc thơm đã sửa soạn đem đến mồ Ngài.

“Họ thấy hòn đá đã lăn khỏi cửa mồ.

“Nhưng bước vào, không thấy xác Đức Chúa Jêsus.

“Đương khi không biết nghĩ làm sao, xảy có hai người nam mặt áo sáng như chớp, hiện ra trước mặt họ:

“Họ đương thất kinh, úp mặt xuống đất; thì hai người ấy nói rằng: Sao các ngươi tìm người sống trong vòng kẻ chết?

“Ngài không ở đây đâu, song Ngài đã sống lại”1

Ngày mai, Ngày Sa Bát nhằm vào Lễ Phục Sinh, chúng ta sẽ nhớ trong một cách đặc biệt điều mà Chúa Giê Su Ky Tô đã làm cho chúng ta: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.”2 Cuối cùng, chúng ta sẽ được phục sinh như Ngài đã phục sinh, để được sống vĩnh viễn.

Nhờ vào phép lạ của Sự Chuộc Tội thiêng liêng của Chúa Giê Su Ky Tô, chúng ta cũng có thể nhận được ân tứ tha thứ các tội lỗi và các hành động xấu của mình, nếu chúng ta chấp nhận cơ hội và trách nhiệm hối cải. Và bằng cách tiếp nhận các giáo lễ cần thiết, tuân giữ các giao ước và tuân theo các lệnh truyền, chúng ta có thể đạt được cuộc sống vĩnh cửu và sự tôn cao.

Hôm nay, tôi muốn tập trung vào sự tha thứ, một ân tứ thiết yếu và quý báu được ban cho chúng ta từ Đấng Cứu Rỗi và Đấng Cứu Chuộc của chúng ta, Chúa Giê Su Ky Tô.

Vào một đêm tháng Mười Hai năm 1982, vợ tôi, Terry, và tôi bị đánh thức bởi một cú điện thoại gọi đến nhà chúng tôi ở Pocatello, Idaho. Khi trả lời điện thoại, tôi chỉ nghe tiếng khóc nức nở. Cuối cùng, tiếng của chị gái tôi đang cố gắng nói: “Tommy mất rồi.”

Một người tài xế say rượu 20 tuổi, lái xe tốc độ hơn 85 dặm (135 cây số) một giờ, liều lĩnh vượt đèn đỏ ở một vùng ngoại ô Denver, Colorado. Xe của người này đâm sầm vào chiếc xe do người em út của tôi là Tommy lái, ngay lập tức làm thiệt mạng em tôi và vợ là Joan. Họ đang trở về nhà nơi có đứa con gái nhỏ sau một bữa tiệc Giáng Sinh.

Ngay lập tức, vợ chồng tôi bay đến Denver và tìm đường đến nhà xác. Chúng tôi nhóm lại với cha mẹ và các anh chị em của tôi cùng đau buồn trước cái chết của Tommy và Joan yêu dấu của chúng tôi. Chúng tôi đã mất họ vì một hành động tội phạm vô nghĩa. Chúng tôi đau khổ, và lòng tôi bắt đầu cảm thấy tức giận đối với người phạm tội trẻ tuổi đó.

Tommy là luật sư ở Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ và đang sắp trở thành người ủng hộ mạnh mẽ cho việc bảo vệ các vùng đất và tài nguyên thiên nhiên của người Mỹ Da Đỏ trong nhiều năm tới.

Sau một thời gian trôi qua, một phiên tòa đã được tổ chức cho người thanh niên chịu trách nhiệm cho việc giết người bằng xe hơi. Trong khi vẫn còn đau buồn và sầu khổ, cha mẹ tôi cùng người chị cả Katy của tôi, đã tham dự phiên tòa đó. Cha mẹ của người lái xe say rượu cũng có mặt ở đó, và sau khi phiên tòa kết thúc, họ ngồi trên băng ghế và khóc. Cha mẹ tôi và chị tôi đang ngồi gần đó trong khi cố gắng nén lại cảm xúc của họ. Sau một lúc, cha mẹ tôi cùng chị tôi đứng lên và đi đến bên cha mẹ của người lái xe và đưa ra những lời an ủi và tha thứ. Những người đàn ông bắt tay nhau; những người phụ nữ nắm tay nhau; mọi người đau khổ và khóc rất nhiều và nhận ra rằng cả hai gia đình đều vô cùng đau khổ. Cha mẹ tôi và Katy đã mở đường bằng sức mạnh và lòng can đảm của họ cùng cho gia đình chúng tôi thấy sự tha thứ.

Việc mở lòng để tha thứ trong những khoảnh khắc đó đã làm cho tôi mềm lòng và đã tạo ra cơ hội để chữa lành. Cuối cùng, tôi đã học cách để có được tấm lòng tha thứ. Chỉ nhờ vào sự giúp đỡ của Hoàng Tử Bình An mà gánh nặng đau đớn của tôi đã được cất bỏ. Lòng tôi sẽ luôn luôn nhớ Tommy và Joan, nhưng sự tha thứ bây giờ cho phép tôi nhớ tới họ với niềm vui trọn vẹn. Và tôi biết một lần nữa chúng tôi sẽ sống với nhau chung một gia đình.

Tôi không cho rằng chúng ta bỏ qua hành vi bất hợp pháp. Chúng ta biết rõ rằng các cá nhân phải chịu trách nhiệm về tội ác và những hành vi phạm tội theo luật dân sự của họ. Tuy nhiên, chúng ta cũng biết rằng, là các con trai và con gái của Thượng Đế, chúng ta tuân theo những lời dạy của Chúa Giê Su Ky Tô. Chúng ta phải có lòng tha thứ cho dù dường như những người khác không đáng được chúng ta tha thứ.

Đấng Cứu Rỗi đã dạy:

“Vả, nếu các ngươi tha lỗi cho người ta, thì Cha các ngươi ở trên trời cũng sẽ tha thứ các ngươi:

“Song nếu không tha lỗi cho người ta, thì Cha các ngươi cũng sẽ không tha lỗi cho các ngươi.”3

Chúng ta đều có thể nhận được sự bình an không thể tả xiết và sự hợp tác với Đấng Cứu Rỗi khi chúng ta học cách sẵn lòng tha thứ cho những người đã xúc phạm đến mình. Sự hợp tác này mang quyền năng của Đấng Cứu Rỗi vào cuộc sống của chúng ta trong một cách hiển nhiên và không bao giờ quên được.

Sứ Đồ Phao Lô viết:

“Là kẻ chọn lựa của Đức Chúa Trời, … hãy có lòng thương xót. Hãy mặc lấy sự nhơn từ, khiêm nhường, mềm mại, nhịn nhục;

“Hãy nhường nhịn nhau và tha thứ nhau … : như Chúa đã tha thứ anh em thể nào, thì anh em cũng phải tha thứ thể ấy.4

Chính Chúa đã phán:

“Vậy nên, ta nói cho các ngươi hay, các ngươi phải biết tha thứ cho nhau; vì kẻ nào không biết tha lỗi cho anh em mình thì sẽ bị kết tội trước mặt Chúa; vì kẻ đó còn mắc phải trọng tội hơn.

“Ta, là Chúa, sẽ tha thứ cho ai mà ta muốn tha thứ, nhưng các ngươi được đòi hỏi phải biết tha thứ tất cả mọi người.”5

Những lời dạy của Đấng Cứu Rỗi và Đấng Cứu Chuộc của chúng ta, Chúa Giê Su Ky Tô, là rõ ràng; người phạm tội phải sẵn lòng tha thứ cho người khác nếu người đó hy vọng nhận được sự tha thứ.6

Thưa các anh chị em, có những người nào trong cuộc sống của chúng ta đã làm tổn thương chúng ta không? Chúng ta có chất chứa trong lòng điều dường như là những cảm giác oán hận và tức giận hoàn toàn hợp lý không? Chúng ta có để cho tính kiêu ngạo ngăn giữ chúng ta khỏi việc tha thứ và bỏ qua không? Tôi mời tất cả chúng ta hãy tha thứ hoàn toàn và để cho sự chữa lành xảy ra từ bên trong lòng. Và cho dù sự tha thứ không đến ngày hôm nay, thì cũng biết rằng nếu chúng ta mong muốn và cố gắng đạt được nó, thì nó sẽ đến—cũng giống như nó đã cuối cùng đến với tôi sau khi cái chết của em trai tôi.

Cũng xin nhớ rằng một yếu tố thiết yếu của sự tha thứ gồm có tự tha thứ cho mình.

Chúa đã phán: “Này, kẻ nào biết hối cải những tội lỗi của mình, thì kẻ đó sẽ được tha thứ, và ta, là Chúa, sẽ không còn nhớ tới những tội lỗi đó nữa.”7

Trách nhiệm của anh chị em là có đức tin vào lời hứa này và noi theo tấm gương của Chúa Giê Su Ky Tô. Trên cây thập tự tại Đồi Sọ, trong nỗi thống khổ của Ngài, Ngài đã thốt lên những lời này: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì.”8

Bằng cách có một tinh thần tha thứ và hành động theo nó, giống như cha mẹ và người chị cả của tôi, chúng ta có thể nhận được lời hứa của Đấng Cứu Rỗi: “Ta để sự bình an lại cho các ngươi; ta ban sự bình an ta cho các ngươi. Lòng các ngươi chớ bối rối và đừng sợ hãi.”9

Tôi làm chứng rằng sự bình an này sẽ đi vào cuộc sống của chúng ta khi chúng ta tuân theo những lời dạy của Chúa Giê Su Ky Tô và noi theo gương của Ngài bằng cách tha thứ cho người khác. Khi chúng ta tha thứ, tôi hứa rằng Đấng Cứu Rỗi sẽ củng cố chúng ta, và quyền năng cùng niềm vui của Ngài sẽ tuôn chảy vào cuộc sống của chúng ta.

Ngôi mộ trống không. Đấng Ky Tô hằng sống. Tôi biết Ngài. Tôi yêu mến Ngài. Tôi biết ơn về ân điển của Ngài, tức là quyền năng củng cố đủ để chữa lành tất cả mọi điều. Trong thánh danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.