Tìm Thấy Sự Bình An
“Xin hãy giúp con không cảm thấy quá cô đơn.”
Molly cố không khóc khi em ấy nói lời tạm biệt với chị của mình là Macy. Molly nói. “Em thương chị.” Em ấy ôm chầm lấy Macy.
Macy nói: “Chị sẽ gặp lại em vài tháng nữa nha.” Macy giờ đi xa nhà để học đại học. Một trong những anh trai của Molly hiện đang học đại học. Một người anh trai khác thì đang đi truyền giáo. Molly sẽ nhớ họ rất nhiều!
Mẹ siết chặt tay Molly. Họ nhìn Macy lái xe đi. Mẹ bảo: “Chúng ta sẽ nhớ chị nhiều.” Bà ngân ngấn nước mắt.
Molly quay trở vào nhà. Em ấy đi đến căn phòng ngủ trống rỗng của Macy và đóng cửa lại. Sau đó, em ngồi trên giường của Macy và bắt đầu khóc.
Một ai đó gõ cửa. Mẹ và ba đi vào phòng. Họ ôm lấy Molly. Họ cùng ngồi trên giường của Macy cho đến khi Molly nín khóc.
Ba nói: “Ba biết con buồn vì Macy đi xa. Tại sao chúng ta không cầu nguyện chung gia đình nhỉ? Chúng ta có thể cầu xin Cha Thiên Thượng giúp chúng ta cảm thấy tốt hơn. Molly, con sẽ cầu nguyện được không?”
“Dạ vâng ạ.” Molly cúi đầu xuống. “Kính thưa Cha Thiên Thượng, chúng con cảm ơn Cha cho tất cả mọi người trong gia đình chúng con—cho Will, Parker, Macy, con, và Ba Mẹ. Chúng con cảm ơn Cha rằng chúng con có thể là một gia đình vĩnh cửu. Xin giúp chúng con cảm thấy được an ủi. Và giúp con không cảm thấy quá cô đơn.”
Molly nhớ việc nói chuyện cùng Macy vào giờ đi ngủ. Nhưng em ấy biết rằng Cha Thiên Thượng lắng nghe lời cầu nguyện của mình. Em ấy biết rằng Ngài sẽ giúp em cảm thấy đỡ hơn.
Sáng hôm sau, nhà của Molly thật là yên lắng! Em ấy nhớ việc cười đùa với Macy khi cả hai chuẩn bị đi học. Em ấy nhớ lúc hai chị em cùng nhau ăn sáng và trò chuyện. Thỉnh thoảng Macy kể cho em ấy nghe về điều đã học được trong lớp giáo lý. Molly luôn luôn cảm thấy bình an khi hai chị em trao đổi về phúc âm.
À đúng rồi! Molly nghĩ ra một ý kiến.
Molly chuẩn bị để đi học. Sau đó Molly tìm thấy Mẹ.
Mẹ ôm lấy Molly. “Chào con. Con sẵn sàng đi học chưa?”
Molly hỏi mẹ: “Chúng ta có thể cùng đọc một bài nói chuyện đại hội trước khi con đi học được không ạ? Con nghĩ điều đó sẽ giúp con cảm thấy tốt hơn.”
Mẹ mỉm cười. “Đó thật là một ý kiến tuyệt vời.”
Họ thay phiên nhau đọc một bài nói chuyện đại hội về sự an ủi. Molly thích dành thời gian bên Mẹ. Em cũng cảm thấy khá hơn khi đọc bài nói chuyện ấy cùng với mẹ.
Khi họ đọc xong, Molly mỉm cười. “Mẹ con mình cùng đọc lần khác nữa mẹ nhé!”
Em ấy vẫn còn nhớ Macy, Will, và Parker. Nhưng em ấy cảm thấy ít cô đơn hơn. Lời cầu nguyện của em ấy đã được đáp ứng! Em ấy có thể dành thời gian bên mẹ và ba. Và lời của các vị tiên tri có thể giúp em tìm kiếm được sự bình an.