2010–2019
Chúng Ta Không Bao Giờ Đơn Độc Một Mình
Tháng mười 2013


2:3

Chúng Ta Không Bao Giờ Đơn Độc Một Mình

Sẽ có một ngày nào đó khi suy ngẫm về cuộc sống của mình và nhìn vào thời điểm khó khăn của mình, thì các chị em sẽ nhận biết rằng Ngài luôn luôn ở bên cạnh các chị em.

Các chị em thân mến, tinh thần chúng ta đang cảm thấy trong buổi tối hôm nay phản ảnh sức mạnh của các chị em. Tôi xin trích dẫn lời của Đức Thầy: “Các ngươi là muối của đất … Các ngươi là sự sáng của thế gian.”1

Trong khi suy ngẫm về cơ hội của tôi để được ngỏ lời cùng các chị em, tôi đã nhớ tới tình yêu thương mà người vợ yêu quý của tôi, là Frances, đã dành cho Hội Phụ Nữ. Suốt cuộc đời của bà, bà đã phục vụ trong nhiều chức vụ trong Hội Phụ Nữ. Khi vợ chồng tôi vừa mới 31 tuổi, tôi được kêu gọi với tư cách là chủ tịch của Phái Bộ Truyền Giáo Canada. Trong ba năm phục vụ trong chỉ định đó, Frances đã chủ tọa tất cả các Hội Phụ Nữ trong khu vực rộng lớn đó, bao gồm các tỉnh Ontario và Quebec. Bà đã có được một số tình bạn thân thiết nhất từ chỉ định đó, cũng như từ nhiều sự kêu gọi sau này khi bà phục vụ trong Hội Phụ Nữ của tiểu giáo khu chúng tôi. Bà là một người con gái trung thành của Cha Thiên Thượng, là người bạn đời yêu quý của tôi, và người bạn thân nhất của tôi. Tôi nhớ bà ấy nhiều hơn có thể nói lên lời.

Tôi cũng yêu mến Hội Phụ Nữ. Tôi làm chứng với các chị em rằng hội này được tổ chức bởi nguồn soi dẫn và là một phần quan trọng của Giáo Hội của Chúa ở trên thế gian này đây. Tất cả những điều tốt lành đến từ tổ chức này và tất cả các cuộc sống đã được ban phước nhờ vào hội này là vô kể.

Hội Phụ Nữ do nhiều phụ nữ tạo thành. Có những người trong số các chị em là độc thân—có lẽ đang đi học, có lẽ đang làm việc—đang xây dựng một cuộc sống đầy đủ và phong phú. Một số các chị em là những người mẹ bận rộn với con cái đang lớn lên. Có những người khác trong số các chị em là độc thân vì ly dị hoặc chồng qua đời và đang vất vả để nuôi dạy con cái của mình mà không có sự giúp đỡ của một người chồng và người cha. Một số các chị em đã qua giai đoạn nuôi dạy con cái rồi nhưng lại nhận ra rằng chúng vẫn tiếp tục cần các chị em giúp đỡ. Rất nhiều chị em có cha mẹ già cần được chăm sóc và yêu thương mà chỉ các chị em mới có thể cung cấp được.

Dù đang ở giai đoạn nào trong cuộc đời, thì cũng có những lúc tất cả chúng ta đều gặp phải thử thách và vất vả. Mặc dù thử thách của mỗi người đều khác nhau, nhưng chúng ta đều có thử thách.

Nhiều thử thách chúng ta đối phó đều có thật vì chúng ta đang sống trên thế gian hữu diệt với nhiều loại người. Đôi khi, chúng ta hỏi trong nỗi tuyệt vọng: “Làm thế nào tôi có thể giữ cho mình luôn tập trung vào thượng thiên giới trong khi đang sống trong hạ thiên giới này?”

Sẽ có lúc các chị em đi trên một con đường đầy chông gai. Có thể có những lúc các chị em cảm thấy bị tách rời—thậm chí bị cô lập—khỏi Đấng Ban Cho mọi ân tứ tốt lành. Các chị em lo lắng sẽ bị đơn độc một mình. Nỗi sợ hãi thay thế đức tin.

Nếu các chị em thấy mình ở trong hoàn cảnh như vậy, thì tôi khẩn nài các chị em nên nhớ cầu nguyện. Tôi yêu thích những lời của Chủ Tịch Ezra Taft Benson về việc cầu nguyện. Ông nói:

“Trong suốt cuộc sống của mình, lời khuyên bảo phải dựa vào lời cầu nguyện đã được quý trọng hầu như hơn hết bất cứ lời khuyên nào khác tôi đã … nhận được. Lời khuyên này đã trở thành một phần nền tảng của tôi—một cái neo, một nguồn sức mạnh, và nền tảng hiểu biết của tôi về những sự việc thiêng liêng. …

“ … Mặc dù có những điều không may xảy ra, nhưng chúng ta có thể tìm thấy sự bảo đảm trong lời cầu nguyện, vì Thượng Đế sẽ phán bình an vào tâm hồn. Sự bình an đó, tinh thần thanh thản đó, là phước lành lớn nhất của cuộc sống.”2

Sứ Đồ Phao Lô khuyên bảo:

“Trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời.

“Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ giữ gìn lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Giê Su Ky Tô.”3

Thật là một lời hứa đầy vinh quang! Sự bình an là điều chúng ta tìm kiếm, điều chúng ta khao khát.

Chúng ta không bị đặt trên thế gian này để sống đơn độc một mình. Thật là một nguồn quyền năng, sức mạnh, và an ủi kỳ diệu có sẵn cho mỗi người chúng ta. Chúa biết chúng ta rõ hơn chúng ta biết mình, Ngài có một sự hiểu biết sâu rộng hơn, và Ngài biết sự cuối cùng từ lúc ban đầu, Ngài bảo đảm với chúng ta rằng Ngài sẽ ở với chúng ta để giúp đỡ nếu chúng ta cầu xin. Chúng ta có lời hứa: “Hãy cầu nguyện luôn luôn và tin tưởng, rồi mọi việc sẽ hiệp lại làm lợi ích cho các ngươi.”4

Khi cầu nguyện lên Thượng Đế, thì chúng ta đừng nên quên những lời dạy của Đấng Cứu Rỗi dành cho chúng ta. Khi Ngài đối mặt với nỗi đau đớn tột cùng ở Vườn Ghết Sê Ma Nê và cây thập tự, Ngài đã cầu nguyện lên Đức Chúa Cha: “Xin ý Cha được nên, chớ không theo ý tôi!”5 Đôi khi thật là khó khăn để chúng ta tin cậy Cha Thiên Thượng là Đấng biết rõ nhất cách làm thế nào, khi nào và theo cách thức nào để giúp đỡ điều chúng ta tìm kiếm.

Tôi yêu thích bài thơ sau đây:

Tôi không biết bằng cách nào

Nhưng tôi biết Thượng Đế đáp ứng lời cầu nguyện.

Tôi biết Ngài đã phán bảo cho tôi biết

Là Ngài luôn nghe thấu lời cầu nguyện đó

Và sớm muộn gì cũng sẽ được đáp ứng,

Vì vậy tôi cầu nguyện và bình tĩnh chờ đợi.

Tôi không biết các phước lành tôi đang tìm kiếm

Sẽ đến theo như tôi nghĩ,

Nhưng tôi chỉ cầu nguyện lên Ngài mà thôi

Vì ý muốn của Ngài khôn ngoan hơn ý muốn của tôi,

Và tôi chắc chắn rằng Ngài sẽ đáp ứng lời cầu xin của tôi

Hoặc gửi tới đáp ứng để làm một phước lành lớn lao cho tôi.6

Dĩ nhiên, lời cầu nguyện không chỉ dành cho những lúc khó khăn. Chúng ta được nhiều lần cho biết trong thánh thư “phải cầu nguyện luôn luôn”7 và thành tâm luôn luôn.8 Những lời của một bài thánh ca yêu thích và quen thuộc đặt ra một câu hỏi mà mỗi người chúng ta nên tự hỏi mình hàng ngày: “Ta có nhớ nguyện cầu không?”9

Ngoài việc cầu nguyện để giúp chúng ta đương đầu trong thế giới thường xuyên khó khăn của mình, còn có việc nghiên cứu thánh thư. Những lời nói về lẽ thật và soi dẫn trong bốn tác phẩm tiêu chuẩn của chúng ta là tài sản quý báu đối với tôi. Tôi không bao giờ mệt mỏi vì đọc thánh thư. Bất cứ khi nào tôi tra cứu thánh thư, tôi đều được nâng cao tinh thần. Những lời thiêng liêng này về lẽ thật và tình yêu thương hướng dẫn cuộc sống của tôi và chỉ dẫn con đường dẫn đến sự hoàn thiện vĩnh cửu.

Khi đọc và suy ngẫm thánh thư, chúng ta sẽ nhận được lời mách bảo dịu dàng của Thánh Linh cho tâm hồn mình. Chúng ta có thể tìm thấy câu trả lời cho câu hỏi của mình. Chúng ta tìm hiểu về các phước lành có được qua việc tuân giữ các giáo lệnh của Thượng Đế. Chúng ta đạt được một chứng ngôn chắc chắn về Cha Thiên Thượng và Đấng Cứu Rỗi, Chúa Giê Su Ky Tô, và về tình yêu thương của hai Ngài dành cho chúng ta. Khi việc học thánh thư được kết hợp với lời cầu nguyện, thì chúng ta có thể biết chắc rằng phúc âm của Chúa Giê Su Ky Tô là chân chính.

Chủ Tịch Gordon B. Hinckley nói: “Cầu xin Chúa ban phước cho mỗi người chúng ta để nuôi dưỡng [lời nói] thiêng liêng của Ngài và để nhận được từ [những lời nói đó] sức mạnh, sự bình an, và kiến thức ′vượt quá mọi sự hiểu biết’ (Phi Líp 4:7).”10

Khi chúng ta nhớ cầu nguyện và dành thời gian để đọc thánh thư, thì cuộc sống của chúng ta sẽ được ban phước thêm và gánh nặng của chúng ta sẽ được nhẹ nhàng hơn.

Tôi xin chia sẻ với các chị em câu chuyện về cách Cha Thiên Thượng đáp ứng những lời cầu nguyện và khẩn cầu của một chị phụ nữ, Ngài cũng ban cho chị sự bình an và bảo đảm mà chị đã tìm kiếm một cách tuyệt vọng.

Tiffany bắt đầu gặp khó khăn từ năm ngoái khi chị đang có khách đến nhà vào Lễ Tạ Ơn và sau đó một lần nữa vào lễ Giáng Sinh. Chồng chị đang theo học trường y và đã bắt đầu học nội trú năm thứ hai. Vì phải làm việc nhiều giờ, nên anh ta đã không thể giúp đỡ chị nhiều như cả hai đều muốn, và vì vậy hầu hết những công việc cần phải được làm trong mùa lễ này đều là trách nhiệm của Tiffany, ngoài việc chăm sóc bốn đứa con nhỏ của họ ra. Chị trở nên quá bận rộn, và rồi chị được biết rằng một người chị yêu mến đã được chẩn đoán mắc bệnh ung thư. Sự căng thẳng và lo lắng đã bắt đầu trở thành một gánh nặng đối với chị, rồi chị rơi vào một thời kỳ chán nản và trầm cảm. Chị tìm kiếm sự giúp đỡ y tế, nhưng chưa có gì thay đổi cả. Chị ăn không ngon miệng, và bắt đầu giảm cân, thân hình nhỏ bé của chị không đủ khả năng chịu đựng được. Chị đã tìm kiếm sự bình an qua thánh thư và cầu nguyện để được giải thoát khỏi căn bệnh trầm cảm đang hành hạ chị. Khi dường như không có được bình an lẫn giúp đỡ, chị bắt đầu cảm thấy bị Thượng Đế bỏ rơi. Gia đình và bạn bè của chị cầu nguyện cho chị và cố gắng hết sức giúp đỡ chị. Họ mang đến thức ăn chị ưa thích để cố gắng giữ cho chị được khỏe mạnh về thể chất, nhưng chị chỉ có thể ăn một vài miếng rồi sau đó thì không thể nào ăn hết.

Vào một ngày đặc biệt khó khăn, một người bạn đã cố gắng một cách vô vọng để dỗ dành chị ăn thức ăn mà chị luôn luôn ưa thích. Khi không thành công, người bạn nói: “Phải có một món nào đó mà chị nghĩ là ngon chứ.”

Tiffany suy nghĩ một lúc và nói: “Món duy nhất tôi có thể nghĩ là ngon chính là bánh mì làm ở nhà.”

Nhưng không có sẵn bánh mì làm ở nhà rồi.

Buổi trưa hôm sau, chuông nhà Tiffany reo lên. Chồng của chị tình cờ ở nhà và ra mở cửa. Khi trở vào, anh mang theo một ổ bánh mì làm ở nhà. Tiffany ngạc nhiên khi anh nói với chị rằng bánh mì đó là của một phụ nữ tên là Sherrie mà họ hầu như không quen biết. Chị ấy là bạn của người chị của Tiffany là Nicole, Nicole sống ở Denver, Colorado. Sherrie được giới thiệu sơ qua với vợ chồng Tiffany vài tháng trước khi Nicole và gia đình của chị đến ở với Tiffany trong dịp Lễ Tạ Ơn. Lúc đó, Sherrie sống ở Omaha đã đến nhà của Tiffany để thăm Nicole.

Vài tháng sau đó, với ổ bánh mì thơm ngon trong tay, Tiffany gọi điện thoại cho chị Nicole để cám ơn chị ấy đã gửi Sherrie đi làm một công việc với lòng thương xót. Thay vì thế, chị biết đuợc là Nicole đã không bảo Sherrie đến thăm Tiffany và không biết gì về điều đó cả.

Tiffany biết được phần còn lại của câu chuyện khi Nicole nói chuyện với người bạn Sherrie của chị ấy để tìm hiểu điều gì đã thúc đẩy chị ấy mang tặng ổ bánh mì. Điều mà Nicole biết được là một nguồn soi dẫn đối với chị, đối với Tiffany, đối với Sherrie—và đó là một nguồn soi dẫn đối với tôi.

Vào buổi sáng đặc biệt khi chị mang đến tặng ổ bánh mì, Sherrie đã được thúc giục để làm hai ổ bánh mì thay vì một ổ như chị đã dự định làm. Chị cho biết rằng chị cảm thấy có ấn tượng phải mang theo ổ bánh mì thứ hai để trong xe vào ngày hôm đó, mặc dù chị không biết tại sao. Sau khi ăn trưa tại nhà một người bạn, đứa con gái một tuổi của chị bắt đầu khóc và cần phải được đưa về nhà để ngủ. Sherrie do dự khi cảm giác rõ ràng đến với chị rằng chị cần phải mang ổ bánh mì dư đó đến cho Tiffany là em gái của Nicole, sống ở phía bên kia của thị trấn cách đó 30 phút và là người mà chị chỉ mới quen. Chị cố gắng làm ngơ thúc giục đó, chị chỉ muốn mang đứa con gái rất mệt mỏi của mình về nhà và cảm thấy ngượng ngùng về việc mang tặng một ổ bánh mì cho một người gần như là xa lạ. Tuy nhiên, ấn tượng để đến nhà của Tiffany rất mạnh mẽ, nên chị đã làm theo thúc giục đó.

Khi chị đến, thì chồng của Tiffany ra mở cửa. Sherrie nhắc anh ta nhớ rằng chị là bạn của Nicole và anh ấy đã gặp chị trong một thời gian ngắn vào dịp Lễ Tạ Ơn, chị đưa cho anh ta ổ bánh mì, rồi ra về.

Và như vậy chuyện xảy ra là Chúa đã gửi một người gần như xa lạ ở bên kia thị trấn đến mang theo không chỉ ổ bánh mì làm ở nhà như được mong muốn mà còn là một thông điệp rõ ràng về tình yêu thương cho Tiffany. Những gì đã xảy đến với chị ấy không thể được giải thích trong bất cứ cách nào khác. Tiffany đã có một nhu cầu cấp thiết để cảm thấy rằng chị không đơn độc một mình—rằng Thượng Đế biết chị và không bỏ rơi chị. Ổ bánh mì đó—chính là thứ chị muốn—được một người chị không quen biết nhiều mang đến tặng, một người không hề biết gì về nhu cầu của chị, nhưng là người lắng nghe thúc giục của Thánh Linh và tuân theo sự thúc giục đó. Điều đó đã trở thành một dấu hiệu rõ ràng để Tiffany thấy rằng Cha Thiên Thượng biết được nhu cầu của chị và yêu thương chị đủ để gửi đến sự giúp đỡ. Ngài đã đáp ứng lời khẩn cầu xin được trợ giúp.

Các chị em thân mến, Cha Thiên Thượng yêu thương các chị em—mỗi chị em. Tình yêu thương đó không bao giờ thay đổi. Tình yêu thương đó không bị ảnh hưởng bởi diện mạo, tài sản của các chị em, hoặc bởi số tiền các chị em có trong tài khoản ngân hàng. Tình yêu thương đó không bị thay đổi bởi tài năng và khả năng của các chị em. Tình yêu thương chỉ đơn giản là có sẵn. Tình yêu thương có sẵn cho các chị em khi các chị em buồn hay vui, chán nản hoặc hy vọng. Tình yêu thương của Thượng Đế có sẵn cho các chị em cho dù các chị em có cảm thấy là mình xứng đáng với tình yêu thương đó hay không. Tình yêu thương chỉ đơn giản là luôn luôn có sẵn.

Khi chúng ta tìm kiếm Cha Thiên Thượng qua lời cầu nguyện thành khẩn, chân thành và nghiêm túc, qua việc tận tâm học hỏi thánh thư, thì chứng ngôn của chúng ta sẽ trở nên vững mạnh và bén rễ sâu. Chúng ta sẽ biết tình yêu thương của Thượng Đế dành cho chúng ta. Chúng ta sẽ hiểu rằng chúng ta không bao giờ đơn độc một mình nữa. Tôi hứa với các chị em rằng sẽ có một ngày nào đó khi suy ngẫm về cuộc sống của mình và nhìn vào thời điểm khó khăn của mình, thì các chị em sẽ nhận biết rằng Ngài luôn luôn ở bên cạnh các chị em. Tôi biết rằng điều này là có thật khi người bạn đời vĩnh cửu của tôi qua đời—Frances Beverly Johnson Monson.

Tôi để lại phước lành của tôi cho các chị em. Tôi để lại cho các chị em lòng biết ơn của tôi về tất cả những điều tốt lành các chị em đã làm và về những người các chị em hướng dẫn. Cầu xin cho các chị em đuợc ban phước với mọi ân tứ tốt lành là lời cầu nguyện của tôi trong danh của Đấng Cứu Rỗi và Đấng Cứu Chuộc của chúng ta, chính là Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.