Những Lời Cầu Nguyện và Các Ngôi Nhà Thờ
Tác giả sống ở Utah, Hoa Kỳ.
“Nếu các ngươi yêu nhau, thì ấy là tại điều đó mà thiên hạ sẽ nhận biết các ngươi là môn đồ ta” (Giăng 13:35).
Dani nhìn lên nhưng vẫn không thể nhìn thấy đỉnh của ngôi nhà thờ xinh đẹp. Những người thuộc về một giáo hội khác đều đến đây. Dani không hiểu tại sao gia đình của nó đã đến thăm nhà thờ này vào ngày thứ Sáu, nhưng cha nó đã nói rằng họ sẽ đến một buổi họp được gọi là Buổi Lễ Ban Chiều.
“Đó là gì vậy?” Dani hỏi.
Cha nói: “Đó là một buổi họp mà người ta hát, đọc kinh và cầu nguyện với nhau.” “Giống như một gia đình lớn vào cuối ngày.”
Dani thích lời giải thích đó. Gia đình nó và nó đang đi tham quan nước Anh. Chủ Nhật tuần rồi họ đi đến một tiểu giáo khu trong một thành phố tên là York. Trong Hội Thiếu Nhi, tất cả trẻ em đều biết các câu thánh thư và các bài hát mà Dani biết. Nó biết tiểu giáo khu mà nó đến thăm là một phần của Giáo Hội chân chính của Chúa Giê Su, cũng giống như tiểu giáo khu ở nhà.
Nhưng ngôi nhà thờ này rất khác với điều nó từng quen biết. Nó nhận thấy một cái bàn nhỏ đầy những cây nến. Dani nhìn một cậu bé thắp một ngọn nến.
“Tại sao bạn thắp nến vậy?” Dani hỏi nó.
Cậu bé mỉm cười. “Tôi thắp nến khi tôi cầu nguyện về những điều đặc biệt. Chừng nào ngọn lửa còn cháy, thì tôi hy vọng lời cầu nguyện sẽ tiếp tục được Thượng Đế nghe thấu.”
Chúng trông giống như các cây nến bình thường đối với Dani. Nó có hơi hoang mang một chút, nhưng nó muốn tỏ ra lịch sự. Nó mỉm cười với cậu bé.
Dani và gia đình nó ngồi xuống, và chẳng bao lâu thì Buổi Lễ Ban Chiều bắt đầu. Nó nhìn thấy cũng cậu bé đó ở một vài dãy cách nó. Rồi nó nhận biết rằng nó không biết bất cứ bài hát nào mọi người đang hát. Khi cầu nguyện, họ đọc trong một cuốn sách nhỏ. Mọi điều dường như khác với những gì nó từng quen biết.
Nhưng âm nhạc thật là hay, mặc dù không quen thuộc. Sau đó, một người đàn ông đứng dậy để đọc thánh thư. Người ấy mặc áo choàng, thay vì một bộ com lê và cà vạt như vị giám trợ của Dani. Nhưng khi người ấy bắt đầu đọc, thì Dani nhận ra rằng mình đã biết câu chuyện này! Người ấy đã đọc về Chúa Giê Su chữa lành 10 người mắc bệnh phung.
Dani thì thào: “Cha ơi, con thích câu chuyện này.”
Cha mỉm cười. “Cha cũng thế.”
Rồi người đàn ông trong bộ áo choàng dâng lời cầu nguyện. Người ấy cầu xin Thượng Đế ban phước lành cho những người bị bệnh và đang hoạn nạn. Cũng giống như Dani đã làm! Người ấy cũng cầu xin một phước lành đặc biệt cho các vị lãnh đạo của giáo hội mình. Dani nhớ lại việc gia đình của nó luôn luôn cầu xin Cha Thiên Thượng ban phước cho Chủ Tịch Thomas S. Monson và hai cố vấn của ông.
Một cảm giác ấm cúng tràn ngập tâm hồn của Dani. Nó biết Cha Thiên Thượng đang nói với nó là Ngài yêu thương tất cả con cái của Ngài và nghe thấu tất cả những lời cầu nguyện của họ, mặc dù họ đi một nhà thờ khác và không có phúc âm trọn vẹn.
Khi họ đứng dậy ra về, cha nó xem điện thoại của ông. Ông trông buồn bã khi đọc những lời nhắn của ông. Ông nói: “Chị Monson đã qua đời.”
“Ôi thôi!” Dani dâng nhanh một lời cầu nguyện trong lòng rằng Chủ Tịch Monson sẽ được bình an.
“Bạn không sao chứ?” một người nào đó hỏi. Đó là cậu bé hồi nãy. Nó đã nghe lời than của Dani, và nó dường như lo lắng.
Dani nói: “Chị Monson đã qua đời.” “Bà là vợ của vị tiên tri chúng tôi, Chủ Tịch Monson.”
Cậu bé tử tế nói: “Tôi lấy làm buồn khi nghe tin đó.” “Tôi sẽ thắp một ngọn nến cho ông ấy.”
Dani mỉm cười và nói cám ơn cậu bé. Nó nghĩ rằng cậu bé ấy thật là tốt để dâng một lời cầu nguyện đặc biệt cho Chủ Tịch Monson. Nó biết rằng Cha Thiên Thượng sẽ nghe thấu lời cầu nguyện nó dâng lên trong lòng cũng như lời cầu nguyện của cậu bé đó.