Tiếng Nói của Thánh Hữu Ngày Sau
Một Phước Lành của Tiền Thưởng
Roberto Atúncar Nieto
Lima, Peru
Hình ảnh minh họa do Ale + Ale, Morgan Gaynin thực hiện
Vợ tôi là Carmen và tôi mới vừa sinh đứa con đầu lòng khi tôi được kêu gọi với tư cách là giám trợ của tiểu giáo khu chúng tôi. Vào lúc đó, tôi đang gặp khó khăn về tài chính. Thật là căng thẳng đối với tôi để chu cấp cho gia đình mình và cùng một lúc trông nom và chăm sóc cho các tín hữu trong tiểu giáo khu chúng tôi.
Một ngày Chủ Nhật nọ, trong buổi lễ Tiệc Thánh, tôi nhận thấy có một người mẹ đơn thân cùng với bốn con nhỏ. Chị ấy ngồi ở hàng ghế cuối trong giáo đường và cố gắng hết sức để giữ con cái mình yên lặng. Tôi biết chị ấy cũng đang gặp khó khăn về tài chính, nhưng chị ấy không bao giờ yêu cầu được giúp đỡ. Nhiều tuần trôi qua, và mỗi Chủ Nhật chị ấy đều đưa con tới nhà thờ.
Một ngày nọ, tôi nhận được tiền lương. Cảm thấy rất được phước vì nhận được tiền thưởng, nên tôi quyết định sử dụng số tiền dư đó để mua vật liệu cần thiết để sửa sang nhà cửa của mình. Nhưng trong khi đang đi đến cửa hàng, thì tôi nghĩ tới người phụ nữ này và con cái của chị ấy. Tôi cảm thấy rằng mình nên sử dụng số tiền dư đó để mua thức ăn cho họ. Tôi gọi cho vợ tôi Carmen và nói cho cô ấy biết điều tôi cảm thấy mình cần làm. Cô ấy đồng ý.
Trong khi mua thức ăn, tôi nhìn thấy bánh quy. Tôi nghĩ có lẽ bọn trẻ sẽ muốn ăn đồ ngọt. Tôi mua hai túi đầy đồ ăn và đi đến nhà chị phụ nữ này.
Tôi gõ vào cánh cửa gỗ vài lần. Khi tôi đang chuẩn bị ra về, thì cuối cùng cửa cũng mở. Chị ấy nói: “Thưa Giám Trợ, tôi rất ngạc nhiên thấy Giám Trợ ở đây.” Mấy đứa con của chị lập tức chạy ra đằng sau chị.
Tôi nói: “Tôi mang thức ăn đến cho các cháu đây.”
Một trong mấy đứa con gái của chị tìm thấy bánh quy và kêu to: “Bánh quy!” Anh chị em của nó mừng rỡ vây quanh. Một đứa con gái bảy tuổi ôm lấy tôi. Nó nói: “Cảm ơn Giám Trợ ạ.”
Tôi nhìn vào trong nhà chị ấy và thấy chị phụ nữ này đã giặt đồ trong một cái khay trên sàn nhà. Gia đình này không có bàn và ngủ trên nệm dưới sàn nhà. Tôi nhận thấy họ thật túng thiếu biết bao. Tôi thu xếp mọi việc để đảm bảo rằng họ sẽ có một cái bàn và mỗi người có một cái giường để ngủ.
Kinh nghiệm này đã giúp tôi nhận thấy rằng Chúa hướng dẫn và ban phước cho các tôi tớ của Ngài. Chúng ta không cần một chức vụ kêu gọi đặc biệt để giúp đỡ các anh chị em của mình. Chúng ta chỉ cần hòa hợp với Thánh Linh, nhận ra ai cần sự giúp đỡ của chúng ta, và sẵn sàng trở thành công cụ trong tay Chúa.