2017
Bàn Tay Hướng Dẫn Hàng Ngày của Ngài
May 2017


Bàn Tay Hướng Dẫn Hàng Ngày của Ngài

Cha Thiên Thượng biết rõ điều anh chị em và tôi cần hơn bất cứ người nào khác.

Một trong những công cụ thân yêu nhất của Cha Thiên Thượng trong việc hướng dẫn các con cái của Ngài là các ông bà nội ngoại ngay chính. Bà nội của tôi là một người phụ nữ như vậy. Vào một dịp mà đã xảy ra khi tôi còn quá nhỏ để nhớ được, là lúc cha tôi đang kỷ luật tôi. Khi quan sát cách sửa dạy này, bà nội tôi nói: “Monte, mẹ tin rằng con đang sửa dạy nó quá nghiêm khắc.”

Cha tôi đáp: “Thưa mẹ, con sẽ sửa dạy con cái của con theo cách con muốn ạ.”

Và bà nội khôn ngoan của tôi dịu dàng nói: “Và mẹ cũng vậy.”

Tôi chắc chắn rằng cha tôi đã nghe lời hướng dẫn khôn ngoan của mẹ ông vào ngày hôm đó.

Khi nghĩ về sự hướng dẫn, chúng ta có thể nghĩ đến một bài thánh ca mà chúng ta đều biết và yêu thích—“Tôi Là Con Đức Chúa Cha.” Trong đoạn điệp khúc, chúng ta thấy những lời “Cầm tay, dìu tôi, bước cận kề tôi, Chúa giúp kiếm lối đi.”1

Mãi cho đến gần đây, tôi mới hiểu rằng đoạn điệp khúc đó là sự hướng dẫn thiêng liêng dành cho cha mẹ. Trong khi suy ngẫm những lời này, tôi nhận biết rằng mặc dù những lời này chứa đựng sự hướng dẫn đó, nhưng còn có một ý nghĩa quan trọng hơn nhiều. Cá nhân chúng ta đều khẩn nài mỗi ngày rằng Cha Thiên Thượng sẽ hướng dẫn chúng ta, dẫn dắt chúng ta, và bước đi bên cạnh chúng ta.

Chủ Tịch Dieter F. Uchtdorf giải thích: “Cha Thiên Thượng biết rõ nhu cầu của con cái Ngài hơn bất cứ người nào khác. Công việc và vinh quang của Ngài là để luôn luôn giúp đỡ chúng ta, ban cho chúng ta những phương tiện vật chất và thuộc linh kỳ diệu để giúp đỡ chúng ta trên con đường trở về với Ngài.”2

Hãy lắng nghe những lời đó: Cha Thiên Thượng biết rõ điều anh chị em và tôi cần hơn bất cứ người nào khác. Do đó, Ngài đã làm một gói đồ chăm sóc cá nhân phù hợp với mỗi người chúng ta. Gói đồ đó có nhiều thành phần. Nó gồm có Vị Nam Tử của Ngài và Sự Chuộc Tội, Đức Thánh Linh, các lệnh truyền, thánh thư, sự cầu nguyện, các vị tiên tri, các sứ đồ, cha mẹ, ông bà nội ngoại, các vị lãnh đạo Giáo Hội địa phương và nhiều người khác—tất cả đều nhằm giúp chúng ta trở lại sống với Ngài một ngày nào đó.

Hôm nay tôi xin được chia sẻ chỉ một vài thành phần của gói đồ chăm sóc mà đã làm cho tôi nhận ra rằng một Đức Chúa Cha nhân từ đang dẫn dắt, hướng dẫn và bước đi bên cạnh tôi và gia đình của tôi. Tôi cầu nguyện rằng mỗi anh chị em đều sẽ nhận ra trong kinh nghiệm của mình rằng Cha Thiên Thượng đang dẫn dắt, hướng dẫn và bước đi bên cạnh anh chị em, và với sự hiểu biết đó, anh chị em sẽ tiến bước với sự tin tưởng, vì biết rằng anh chị em không bao giờ thực sự cô đơn.

Các lệnh truyền của Cha Thiên Thượng là các thành phần chính của gói đồ chăm sóc. An Ma đã nói rằng “Sự tà ác có bao giờ là hạnh phúc đâu.”3 Việc dung thứ hành vi không thích hợp mà không có sự sửa dạy với tình yêu thương là lòng trắc ẩn sai lầm và củng cố quan niệm chung rằng sự tà ác có thể thật sự là hạnh phúc. Sa Mu Ên người La Man đã bác bỏ quan niệm này: “Các người đã tìm kiếm hạnh phúc bằng cách làm điều bất chính, là điều trái với bản chất ngay chính hằng có nơi Đấng Chủ Tể Vĩnh Cửu vĩ đại của chúng ta.”4

Qua các vị tiên tri của Ngài, Cha Thiên Thượng nhắc nhở chúng ta liên tục rằng sự ngay chính là hạnh phúc. Ví dụ, Vua Bên Gia Min đã dạy rằng, Cha Thiên Thượng “đòi hỏi các người phải biết làm theo điều Ngài truyền phán; vì nếu các người làm được như vậy, thì Ngài ban phước lành cho các người ngay.”5 Một bài thánh ca khác cũng có lời nhắc nhở tương tự:

Hãy tuân giữ các lệnh truyền; hãy tuân giữ các lệnh truyền!

Trong việc này có sự an toàn; Trong việc này có sự bình an.

Ngài sẽ gửi đến các phước lành.6

Tôi đã học về một số phước lành này vào khoảng sinh nhật lần thứ 14 của tôi. Tôi nhận thấy có hành vi khác lạ nơi cha mẹ tôi. Cân nhắc điều mình đã quan sát được, tôi hỏi: “Chúng ta sắp đi truyền giáo à?” Vẻ sửng sốt trên gương mặt mẹ tôi đã xác nhận nỗi nghi ngờ của tôi là đúng. Về sau, trong một buổi họp gia đình, các anh chị em tôi và tôi biết được rằng cha mẹ chúng tôi đã được kêu gọi để chủ tọa một phái bộ truyền giáo.

Chúng tôi sống trong một trang trại xinh đẹp ở Wyoming. Từ quan điểm của tôi, cuộc sống thật là hoàn hảo. Tôi có thể đi học về, hoàn tất công việc vặt của mình trong nhà, rồi đi săn, câu cá, hoặc đi thám hiểm với con chó của mình.

Ngay sau khi biết được sự kêu gọi đó, tôi nhận biết rằng tôi sẽ phải bỏ lại con chó Blue của mình. Tôi gặp cha tôi và hỏi tôi nên làm gì với Blue. Tôi muốn nhấn mạnh đến sự bất công về điều mà Thượng Đế đang đòi hỏi. Tôi sẽ không bao giờ quên được câu trả lời này. Cha tôi nói: “Cha không biết chắc. Có lẽ nó không thể đi với chúng ta, vì vậy con nên hỏi Cha Thiên Thượng thì hơn.” Đó không phải là câu trả lời mà tôi đã lường trước.

Tôi bắt đầu đọc Sách Mặc Môn. Tôi khẩn thiết cầu nguyện để biết tôi có phải đem cho con chó của tôi không. Câu trả lời của tôi đã không đến trong giây lát; thay vì thế, một ý nghĩ cụ thể tiếp tục hiện ra trong tâm trí tôi: “Đừng làm gánh nặng cho cha mẹ ngươi. Đừng làm gánh nặng. Ta đã kêu gọi cha mẹ ngươi.”

Tôi biết Cha Thiên Thượng đòi hỏi điều gì. Sự hiểu biết đó không làm giảm bớt nỗi đau khổ phải đem cho con chó của tôi. Tuy nhiên, qua sự hy sinh nhỏ nhoi đó, mà tôi đã mềm lòng và tìm thấy bình an trong việc tìm kiếm ý muốn của Cha Thiên Thượng.

Tôi cám ơn Cha Thiên Thượng về các phước lành và niềm hạnh phúc mà tôi đã tìm thấy qua thánh thư, sự cầu nguyện, Đức Thánh Linh, và một người cha trần thế xứng đáng đã chấp nhận vai trò của ông với tư cách là giảng viên phúc âm chính cho các con của ông. Hai Đấng này đang dẫn dắt tôi, hướng dẫn tôi, và thậm chí còn đi bên cạnh tôi để giúp tôi tìm kiếm con đường—nhất là khi tôi phải làm một điều khó khăn nào đó.

Ngoài việc có được các thành phần trong gói đồ chăm sóc mà tôi đã đề cập, mỗi người chúng ta còn được ban phước với một vị lãnh đạo chức tư tế để dẫn dắt và hướng dẫn chúng ta.

Chủ Tịch Boyd K. Packer nói: “Các vị giám trợ được soi dẫn! Mỗi người chúng ta có quyền tự quyết để chấp nhận hoặc bác bỏ lời khuyên dạy của vị lãnh đạo của chúng ta, nhưng đừng bao giờ bỏ qua lời khuyên dạy của vị giám trợ của các anh chị em, cho dù được đưa ra từ bục giảng hay đưa ra cho một cá nhân.”7

Những người này cố gắng để đại diện cho Chúa. Cho dù chúng ta còn trẻ hay đã lớn tuổi, khi Sa Tan muốn chúng ta nghĩ rằng không còn hy vọng nữa, thì các giám trợ có mặt ở đó để hướng dẫn chúng ta. Khi nói chuyện với các giám trợ khác, tôi đã bắt gặp một đề tài chung liên quan đến những lời thú tội vì đã bất tuân hoặc người vô tội đang chịu đựng vì những điều sai trái khủng khiếp. Các giám trợ ngay lập tức muốn bày tỏ tình yêu thương của Cha Thiên Thượng đối với cá nhân đó và mong muốn được bước đi bên cạnh người đó trong khi người đó tìm đường trở về nhà.

Có lẽ thành phần của gói đồ chăm sóc tuyệt vời nhất của Cha Thiên Thượng được mô tả bằng những lời này: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài.”8

Để dạy cho chúng ta biết tất cả những gì chúng ta cần phải làm, Chúa Giê Su Ky Tô đã dẫn đường bằng cách đưa ra một tấm gương hoàn hảo mà chúng ta phải cố gắng bắt chước. Ngài khẩn nài với chúng ta bằng vòng tay mở rộng để đến mà theo Ngài.9 Và khi chúng ta thất bại, tức là điều mà chúng ta đều gặp phải, thì Ngài nhắc nhở chúng ta rằng: “Vì này, ta, Thượng Đế, đã chịu những nỗi đau khổ ấy cho mọi người, để họ khỏi đau khổ nếu họ chịu hối cải.”10

Thật là một ân tứ tuyệt vời! Sự hối cải không phải là một sự trừng phạt mà là một đặc ân. Đó là một đặc ân để dẫn dắt và hướng dẫn chúng ta. Thảo nào, thánh thư tuyên bố rằng chúng ta không nên dạy gì cả ngoại trừ sự hối cải.11

Cha Thiên Thượng có nhiều phương tiện, nhưng Ngài thường sử dụng một người khác để phụ giúp Ngài. Mỗi ngày, Ngài ban cho chúng ta cơ hội để dẫn dắt, hướng dẫn, và bước đi bên cạnh một người hoạn nạn. Chúng ta cần phải noi theo gương của Đấng Cứu Rỗi. Chúng ta cũng cần phải làm công việc của Cha Thiên Thượng.

Với tư cách là Chủ Tịch Đoàn Trung Ương Hội Thiếu Niên, chúng tôi biết rằng giới trẻ được ban phước khi họ có cha mẹ và các vị lãnh đạo hành động thay cho Cha Thiên Thượng trong việc lãnh đạo, hướng dẫn và bước đi bên cạnh họ. Ba nguyên tắc12 sẽ giúp chúng ta trở thành một phần của gói đồ chăm sóc của Cha Thiên Thượng đối với những người khác là:

Trước tiên, hãy ở với giới trẻ. Chủ tịch Henry B. Eyring đã nhấn mạnh điểm này: “Có một số điều chúng ta có thể làm là quan trọng nhất. Tấm gương của chúng ta để sống theo giáo lý thì còn mạnh mẽ hơn việc sử dụng lời nói trong việc giảng dạy giáo lý nữa.”13 Việc lãnh đạo giới trẻ đòi hỏi việc phải ở cùng với họ. Thời gian cống hiến là một cách thể hiện tình yêu thương mà cho phép chúng ta giảng dạy bằng lời nói và bằng tấm gương.

Thứ hai, để thực sự hướng dẫn giới trẻ, chúng ta phải giúp kết nối họ với thiên thượng. Sẽ luôn luôn có lúc mà mỗi người phải đứng một mình. Chỉ có Cha Thiên Thượng mới có thể ở đó để hướng dẫn bất cứ lúc nào và ở bất cứ nơi đâu. Giới trẻ của chúng ta phải biết cách tìm kiếm sự hướng dẫn của Cha Thiên Thượng.

Thứ ba, chúng ta cần phải để cho giới trẻ lãnh đạo. Giống như người cha hay mẹ nhân từ nắm tay của một đứa con mới biết đi, chúng ta phải buông ra để cho giới trẻ tiến bộ. Việc để cho giới trẻ lãnh đạo đòi hỏi lòng kiên nhẫn và tình yêu thương. Điều đó còn khó hơn và mất nhiều thời gian hơn là chúng ta tự làm việc đó. Họ có thể vấp ngã trên đường đi, nhưng chúng ta bước đi bên cạnh họ.

Thưa các anh chị em, sẽ có những lúc trong cuộc sống của chúng ta mà các phước lành của sự hướng dẫn dường như quá xa hoặc thiếu. Trong những thời gian đau khổ như vậy, Anh Cả D. Todd Christofferson đã hứa: “Hãy đặt các giao ước lên vị trí quan trọng và vâng lời một cách chính xác. Rồi sau đó các anh chị em có thể lấy đức tin mà cầu xin, chớ nghi ngờ, tùy theo nhu cầu của các anh chị em, và Thượng Đế sẽ đáp ứng. Ngài sẽ hỗ trợ các anh chị em khi các anh chị em làm việc và theo dõi. Trong kỳ định và cách thức của Ngài, Ngài sẽ dang tay ra cùng các anh chị em mà nói rằng: ‘Ta đây này.’”14

Vào một thời điểm giống như vậy, tôi đã tìm kiếm lời khuyên dạy của Cha Thiên Thượng qua lời cầu nguyện liên tục và chân thành trong hơn một năm để tìm ra giải pháp cho một tình huống khó khăn. Tôi biết một cách hợp lý rằng Cha Thiên Thượng đáp ứng tất cả những lời cầu nguyện chân thành. Tuy nhiên, một hôm, tôi cảm thấy tuyệt vọng đến mức tôi đã tham dự đền thờ với một câu hỏi: “Cha Thiên Thượng ơi, Cha có thực sự quan tâm không vậy?”

Tôi đang ngồi gần phía sau trong phòng chờ ở Đền Thờ Logan Utah thì hôm đó tôi ngạc nhiên thấy chủ tịch đền thờ Vaughn J. Featherstone, một người bạn thân của gia đình tôi, bước vào. Ông đứng ở phía trước giáo đoàn và chào mừng tất cả chúng tôi. Khi thấy tôi trong số những người đi đền thờ thì ông ngừng nói, nhìn vào mắt tôi, rồi nói: “Anh Brough, thật vui được gặp anh trong đền thờ hôm nay.”

Tôi sẽ không bao giờ quên cảm giác trong khoảnh khắc giản dị đó. Như thể—trong lời chào đó—Cha Thiên Thượng đang dang tay ra và nói: “Ta đây này.”

Cha Thiên Thượng thực sự quan tâm và lắng nghe cùng đáp ứng cho lời cầu nguyện của mỗi người con.15 Là một trong số con cái của Ngài, tôi biết rằng sự đáp ứng cho lời cầu nguyện của tôi đã đến theo kỳ định của Chúa. Và qua kinh nghiệm đó, hơn bao giờ hết tôi hiểu rằng chúng ta là con cái của Thượng Đế và Ngài đã gửi chúng ta đến đây để chúng ta có thể cảm nhận được sự hiện diện của Ngài bây giờ và trở lại sống với Ngài một ngày nào đó.

Tôi làm chứng rằng Cha Thiên Thượng quả thực dẫn dắt chúng ta, hướng dẫn chúng ta, và bước đi bên cạnh chúng ta. Khi chúng ta noi theo Vị Nam Tử của Ngài và lưu tâm đến các tôi tớ của Ngài, các vị sứ đồ và các vị tiên tri, thì chúng ta sẽ tìm thấy con đường dẫn đến cuộc sống vĩnh cửu. Trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.