Quý Hơn Cả một Chiếc Vòng Tay Bằng Bạc
Sylvie Houmeau
Quebec, Canada
Khi tôi được yêu cầu hướng dẫn một buổi thảo luận trong Hội Phụ Nữ về lời mời của Đấng Cứu Rỗi để chăn chiên Ngài, tôi đã quyết định rằng nếu muốn tạo động lực thúc đẩy cho các chị em, thì tôi sẽ cần làm một điều gì đó cho một trong các con chiên của Ngài.
Tôi thu hết can đảm để mời một chị phụ nữ kém tích cực đến sinh hoạt Hội Phụ Nữ cùng với tôi. Chị ấy đã chấp nhận lời mời của tôi và chúng tôi đã có thời gian sinh hoạt thật vui. Tôi cảm thấy đây là một ví dụ tốt, và tôi háo hức muốn chia sẻ kinh nghiệm của mình. Nhưng Chúa có nhiều điều hơn để dạy cho tôi.
Vào một buổi sáng trong khi sửa soạn, tôi nhận ra chiếc vòng tay bằng bạc của mình đã thất lạc. Tôi được tặng chiếc vòng tay này làm quà sinh nhật trong khi đang đến Pháp chơi, vì vậy nó có ý nghĩa đặc biệt đối với tôi. Tôi bắt đầu tìm kiếm nó ở những nơi mà tôi có thể đã cất nó, nhưng không thể tìm ra. Rồi tôi tự nói với bản thân rằng nếu tôi chỉ cần cầu nguyện, thì tôi sẽ có thể tìm thấy chiếc vòng của mình nhanh hơn.
Sau khi cầu nguyện xong, tôi đã tìm ở khắp nơi. Trong hai ngày tôi đã khẩn thiết cầu nguyện và nỗ lực tìm kiếm. Tôi nài xin Cha Thiên Thượng giúp tôi tìm ra nó, nhưng tôi vẫn không thể tìm thấy chiếc vòng tay này. Tôi cảm thấy nặng nề trong lòng bởi vì chiếc vòng này thật quý giá đối với tôi.
Vào một buổi tối con trai tôi cầu nguyện với tôi ở cạnh giường. Sau lời cầu nguyện của chúng tôi, nó nhặt lên một vật gì đó và đưa vật đó cho tôi. Đó là chiếc vòng của tôi! Con trai tôi đã tìm thấy nó bên dưới giường. Bằng cách nào đó tôi hẳn đã bỏ quên chỗ đó khi tìm kiếm. Tôi khóc vì vui mừng khi tìm lại được chiếc vòng.
Đột nhiên, một ấn tượng đến với tôi: “Ngươi có cầu nguyện khẩn thiết như thế cho các chị em của mình trong Giáo Hội không? Họ có quý báu đối với ngươi giống như chiếc vòng này không? Vậy còn các chị em của ngươi bên ngoài Giáo Hội thì sao? Ngươi cũng cầu nguyện cho họ chứ?”
Khi tôi chia sẻ kinh nghiệm của mình về chiếc vòng bị thất lạc trong Hội Phụ Nữ, chúng tôi đã có một buổi thảo luận đầy ý nghĩa. Tôi nói với các chị em là tôi học được rằng khi Đấng Cứu Rỗi yêu cầu chúng ta chăn chiên Ngài, chúng ta phải nhớ rằng “dưới mắt của Thượng Đế thì giá trị của con người rất lớn lao” (Giáo Lý và Giao Ước 18:10). Ngài muốn chúng ta lưu tâm về những người xung quanh chúng ta và yêu thương, quan tâm, cùng cầu nguyện với tất cả năng lực của chúng ta cho họ. Khi làm như vậy, chúng ta sẽ thấy rằng tất cả mọi người đều quý hơn cả một chiếc vòng tay bằng bạc.