2013
Khi Ta Cứu một Thiếu Nữ, thì Ta Cứu Nhiều Thế Hệ
Tháng Năm năm 2013


Khi Ta Cứu một Thiếu Nữ, thì Ta Cứu Nhiều Thế Hệ

Cuộc sống đức hạnh của các em sẽ ban phước cho tổ tiên, gia đình của các em bây giờ, và những người trong gia đình mai sau của các em.

Thật là một vinh dự đối với tôi để được ngỏ lời cùng các thiếu nữ dũng cảm của Giáo Hội. Chúng tôi thấy các em tôn trọng các giao ước của mình trong khi các em tiến triển trong cuộc sống, và chúng tôi biết cuộc sống đức hạnh của các em sẽ ban phước cho tổ tiên, gia đình của các em bây giờ, và những người trong gia đình mai sau của các em, vì như Chủ Tịch Gordon B. Hinckley đã nói: “Khi ta cứu một thiếu nữ, thì ta cứu nhiều thế hệ.”1

Con đường giao ước của các em bắt đầu vào lúc các em chịu phép báp têm và nhận được ân tứ Đức Thánh Linh. Cuộc sống này tiếp tục hàng tuần trong lễ Tiệc Thánh, là nơi thiêng liêng để các em tái lập giao ước báp têm của mình. Bây giờ là lúc để các em chuẩn bị lập các giao ước đền thờ. “Những giáo lễ và giao ước thiêng liêng có sẵn trong các đền thờ thánh giúp cho [chúng ta] có thể trở về chốn hiện diện của Thượng Đế và cho gia đình [chúng ta] được kết hợp mãi mãi.”2

Hãy đứng vững tại những nơi thánh thiện cho các tổ tiên của các em. “Mỗi người đến thế gian này đều là con cháu của thế hệ cha mẹ. Chúng ta có ước muốn tự nhiên để kết nối với tổ tiên của mình.”3 Khi tham gia vào lịch sử gia đình và công việc đền thờ, các em đã phát triển mối quan hệ gần gũi với cuộc sống của các tổ tiên của mình bằng cách cung ứng các giáo lễ cứu rỗi cho họ.

Hãy đứng vững tại những nơi thánh thiện cho chính các em và gia đình trực hệ của các em. Tấm gương ngay chính của các em sẽ là một nguồn vui lớn lao, bất kể hoàn cảnh gia đình của các em như thế nào đi nữa. Những sự lựa chọn ngay chính của các em sẽ làm cho các em đủ điều kiện để lập và tuân giữ các giao ước thiêng liêng là những điều sẽ ràng buộc gia đình các em lại với nhau vĩnh viễn.

Hãy đứng vững tại những nơi thánh thiện cho gia đình tương lai của các em. Hãy cam kết với việc được làm lễ gắn bó với chồng của các em qua thánh chức tư tế trong đền thờ khi các em bắt đầu một gia đình vĩnh cửu. Con cái các em sẽ được ban phước với lẽ thật khi các em giúp tấm gương đức hạnh và chứng ngôn vững vàng của mình trở thành một phần cuộc sống của chúng và cho chúng thấy cách sống trên con đường giao ước.

Tôi nhìn thấy các nguyên tắc vĩnh cửu này tại Cuộc Thi Nghệ Thuật Quốc Tế gần đây cho Giới Trẻ. Megan Warner Taylor sáng tác một tác phẩm nhiếp ảnh bằng kỹ thuật số, trình bày bằng một phương pháp hiện đại về ngụ ngôn của Đấng Ky Tô về mười người nữ đồng trinh.4 Tôi đã gặp Megan, và em ấy giải thích biểu tượng về người nữ đồng trinh thứ mười, người em mô tả là một thiếu nữ đức hạnh và có đức tin đã chuẩn bị để lập cùng tuân giữ các giao ước thiêng liêng trong đền thờ. Như với tất cả những người nữ đồng trinh khôn ngoan khác, người ấy đã chuẩn bị sẵn sàng khi thêm dầu vào đèn của mình, từng giọt một, bằng cách sống một cuộc sống luôn luôn ngay chính. Tôi để ý đến mái tóc thắt bím thật đẹp của người ấy. Megan giải thích rằng hai bím tóc tiêu biểu cho việc bện chặt cuộc sống đức hạnh của người thiếu nữ ấy với vô số thế hệ. Một bím tóc tượng trưng cho việc bện chặt tình yêu thương và lòng kính trọng của người ấy đối với tổ tiên của mình, bím tóc thứ hai là bện chặt ảnh hưởng ngay chính của người ấy với gia đình hiện tại của người ấy, và bím tóc thứ ba là bện chặt cuộc sống đã được chuẩn bị của người ấy với cuộc sống của các thế hệ mai sau.

Tôi đã gặp một người thiếu nữ khác và việc em ấy chuẩn bị phần thuộc linh rất sớm đã bện chặt một cuộc sống ngay chính với nhiều thế hệ.

Vào một buổi trưa tháng Chín đẹp trời, vợ chồng tôi đang ở trong đền thờ chờ đợi cơ hội tham dự các giáo lễ đền thờ. Một người bạn của chúng tôi là Chris bước vào phòng. Thật là tuyệt diệu để thấy người thanh niên này mới vừa trở về nhà từ công việc truyền giáo ở Nga.

Khi phiên lễ sắp bắt đầu, thì một thiếu nữ xinh xắn đến ngồi cạnh tôi. Em ấy trông rạng rỡ, tươi cười và rực sáng. Tôi muốn làm quen với em ấy, nên tôi nhỏ nhẹ tự giới thiệu. Em ấy thì thầm nói tên mình là Kate, và tôi nhận ra họ của em ấy là họ của một gia đình đã sống ở Michigan nơi gia đình tôi đã từng sống. Kate là con gái lớn của họ đã trở về nhà từ công việc truyền giáo của em ở Đức năm tuần trước đó.

Trong phiên lễ, tôi nảy ra một ý nghĩ “Giới thiệu Kate với Chris.” Tôi gạt qua một bên thúc giục đó khi nghĩ rằng “Khi nào, ở đâu, bằng cách nào?” Trong khi chúng tôi sắp ra về, Chris đến chào tạm biệt chúng tôi và tôi chụp lấy cơ hội đó. Tôi kéo Kate lại gần và thì thầm: “Hai em là hai người trẻ tuổi đức hạnh và cần phải quen biết nhau.” Tôi rời đền thờ ra về, cảm thấy hài lòng vì đã hành động theo sự thúc giục đến với mình.

Trên đường trở về nhà, vợ chồng tôi thảo luận những điều chúng tôi nhớ lại về những thử thách đã đến với gia đình của Kate. Kể từ lúc đó, tôi đã bắt đầu biết Kate rõ hơn, và em ấy đã giúp tôi hiểu lý do về diện mạo vui vẻ mà tôi đã nhận thấy trong đền thờ vào ngày đó.

Kate đã luôn luôn cố gắng ở trên con đường giao ước của mình bằng cách tìm kiếm những nơi thánh thiện. Em ấy lớn lên trong một gia đình có buổi họp tối gia đình, cầu nguyện chung với nhau, và học thánh thư, và những điều này đã làm cho mái gia đình của em thành một nơi thánh thiện. Khi còn nhỏ, em đã học về đền thờ, và bài ca “I Love to See the Temple” là một bài ca ưa thích trong buổi họp tối gia đình.5 Khi là một cô bé, em đã nhìn cha mẹ mình nêu gương tìm kiếm một nơi thánh thiện khi họ đi đền thờ vào buổi chiều cuối tuần thay vì đi xem phim hay đi ăn tối ở ngoài.

Em yêu mến cha mình vô cùng, và ông đã sử dụng thẩm quyền chức tư tế của ông để giúp em lập giao ước báp têm đầu tiên. Rồi em được đặt tay lên đầu và tiếp nhận Đức Thánh Linh. Kate nói: “Em rất phấn khởi khi nhận được Đức Thánh Linh, và em biết rằng Đức Thánh Linh sẽ giúp em ở trên con đường dẫn đến cuộc sống vĩnh cửu.”

Cuộc sống của Kate tiếp tục trong các phước lành và hạnh phúc. Khi 14 tuổi, em bắt đầu học trung học và yêu thích lớp giáo lý, một nơi thánh thiện khác để học hỏi về phúc âm. Một ngày nọ, giảng viên của em bắt đầu nói về những thử thách và bảo đảm rằng chúng ta đều sẽ phải gặp thử thách. Em tự nói với mình: “Tôi không muốn thử thách; Tôi không muốn nghe về điều này.”

Chỉ trong một vài tuần sau, vào một ngày Chủ Nhật Phục Sinh, cha của em thức dậy và cảm thấy bệnh nặng. Kate nói: “Cha em là một người rất khỏe mạnh; ông chạy marathon. Mẹ em rất lo lắng bởi vì cha em bị bệnh nặng như vậy nên bà đưa ông đến bệnh viện. Trong vòng 36 giờ, ông đã có một cơn đột quỵ nghiêm trọng làm cho hầu hết cơ thể của ông ngừng hoạt động. Ông có thể chớp mắt, nhưng phần còn lại của cơ thể ông không cử động được. Em nhớ đã nhìn ông và nghĩ: ‘Thôi rồi, thử thách đang xảy ra. Giảng viên lớp giáo lý của em đã nói đúng. Em đang gặp một thử thách.’” Trong vòng vài ngày, cha của Kate qua đời.

Kate nói tiếp: ”Thật là khó khăn. Ta không bao giờ muốn mất đi người hùng trong cuộc sống của mình. Em biết em có thể để cho thử thách này làm cho em tăng trưởng hoặc để cho nó thành một cái rào cản cho sự tăng trưởng của em. Em không muốn để cho nó hủy hoại cuộc sống của mình bởi vì em chỉ mới 14 tuổi. Em cố gắng càng ở gần Chúa càng tốt. Em đọc thánh thư rất nhiều. An Ma chương 40 bảo đảm với em rằng sự phục sinh là có thật và nhờ vào Sự Chuộc Tội của Đấng Ky Tô, em có thể sống với cha em một lần nữa. Em cầu nguyện rất nhiều. Em viết trong nhật ký của mình càng thường xuyên càng tốt. Em giữ chứng ngôn của mình được sống động bằng cách viết xuống chứng ngôn. Em đi nhà thờ và tham dự Hội Thiếu Nữ mỗi tuần. Em có bạn bè tốt ở xung quanh. Em gần gũi chăm sóc những người thân và nhất là mẹ em, là nguồn sức mạnh trong gia đình. Em xin các phước lành của chức tư tế từ ông nội của em và những người nắm giữ chức tư tế khác.”

Giống như những người nữ đồng trinh khôn ngoan đó, những sự lựa chọn kiên định này đã thêm dầu vào đèn của Kate. Em ấy đã được thúc đẩy bởi ước muốn của mình để được sống với cha mình một lần nữa. Kate biết rằng cha của em biết được những sự lựa chọn của em và em ấy không muốn làm ông thất vọng. Em ấy muốn có một mối quan hệ vĩnh cửu với cha mình, và em ấy hiểu rằng việc ở trên con đường giao ước của mình sẽ giữ cho cuộc sống của em bện chặt với cuộc sống của ông.

Tuy nhiên, các thử thách đã không chấm dứt. Khi Kate 21 tuổi và đang nộp giấy tờ đi truyền giáo, thì mẹ của em được chẩn đoán là mắc bệnh ung thư. Kate đã phải làm một quyết định quan trọng trong đời mình. Em ấy nên ở nhà và giúp đỡ mẹ mình hay là đi truyền giáo? Mẹ em đã được ban cho một phước lành chức tư tế hứa rằng bà sẽ sống sót khỏi căn bệnh. Được bảo đảm với phước lành này, Kate đã tiến bước với đức tin và tiếp tục các kế hoạch của mình để đi phục vụ truyền giáo.

Kate nói: “Em đã bước đi trong đức tin mà không chắc chắn biết được điều gì sẽ xảy ra, nhưng trong khi em đi truyền giáo, cuối cùng ánh sáng thuộc linh đã đến và em nhận được tin là phước lành của mẹ em đã trở thành hiện thực. Em rất vui mừng đến nỗi em không trì hoãn nổi việc phục vụ Chúa. Khi những điều khó khăn xảy đến, em nghĩ rằng thật dễ dàng để trở nên trì trệ và không thực sự muốn tiến bước, nhưng nếu ta đặt Chúa trước hết thì các nghịch cảnh có thể dẫn đến các phước lành tuyệt vời. Ta có thể nhìn thấy bàn tay của Chúa và chứng kiến các phép lạ.” Kate đã thấy được thực tế trong những lời của Chủ Tịch Thomas S. Monson: ‟Chúng ta sẽ tìm thấy được cơ hội có ý nghĩa nhất của mình vào trong những lúc khó khăn nhất.”6

Kate đã có loại đức tin này bởi vì em đã hiểu kế hoạch cứu rỗi. Em biết rằng chúng ta đã sống trước đây, rằng thế gian chỉ là một thời gian thử thách, và rằng chúng ta sẽ được sống lại. Em đã có đức tin rằng mẹ em sẽ được ban phước, nhưng từ kinh nghiệm của em với cha em, em biết rằng nếu mẹ em mà có qua đời, thì mọi việc rồi cũng sẽ ổn thỏa thôi. Em nói: “Em không những sống còn sau cái chết của cha em, mà điều đó còn đã trở thành một phần của nguồn gốc tốt lành của em, và nếu mẹ em có chết đi chăng nữa thì điều đó cũng sẽ vẫn như vậy. Điều đó sẽ bện chặt chứng ngôn quan trọng hơn vào cuộc sống của em.”7

Kate đang tìm kiếm một nơi thánh thiện vào cái đêm tôi gặp em ấy trong đền thờ. Vì mong muốn bện chặt các mối quan hệ vĩnh cửu có được nhờ vào sự phục vụ trong đền thờ, em ấy đã noi theo mẫu mực đã được cha mẹ của em đề ra về việc tham dự đền thờ thường xuyên.

Vào cái đêm tôi giới thiệu Kate với Chris, không có gì đặc biệt xảy ra giữa họ, nhưng trong việc tìm kiếm một nơi thánh thiện khác vào ngày Chủ Nhật kế tiếp, Kate đã thấy Chris trong số hàng trăm người thành niên trẻ tuổi độc thân tại buổi họp đặc biệt devotional ở một viện giáo lý. Ở đó, họ đã tìm hiểu thêm về nhau. Một vài tuần sau đó, Chris đã mời em ấy tới xem đại hội trung ương với anh ta. Họ tiếp tục tìm kiếm những nơi nào mời Thánh Linh đến trong suốt thời gian tìm hiểu hẹn hò của họ và cuối cùng đã được làm lễ gắn bó trong đền thờ thánh thiện, chính là nơi họ đã được giới thiệu với nhau. Cả hai hiện đang làm tròn trách nhiệm thiêng liêng của vai trò làm cha mẹ, bện chặt chứng ngôn của họ về kế hoạch cứu rỗi vào cuộc sống của ba đứa bé trai, cho chúng thấy cách sống trên con đường giao ước.

“Khi ta cứu một thiếu nữ thì ta cứu nhiều thế hệ.” Quyết định của Kate lúc 14 tuổi là vẫn ở lại trên con đường, liên tục thêm dầu cho đèn của mình, và đứng ở những nơi thánh thiện đãsẽ cứu nhiều thế hệ. Việc tìm ra tổ tiên của em và phục vụ trong đền thờ đã bện chặt lòng em với họ. Việc tham gia vào lịch sử gia đình và công việc đền thờ cũng sẽ bện chặt tâm hồn của các em lại với nhau và mang đến cho tổ tiên của các em cơ hội cho cuộc sống vĩnh cửu.

Việc sống theo phúc âm trong nhà của các em cũng sẽ thêm dầu vào đèn của các em và bện chặt sức mạnh thuộc linh vào mái gia đình của các em bây giờ và ban phước cho gia đình tương lai của các em trong vô số cách thức. Và hơn nữa, như Anh Cả Robert D. Hales đã nói: “Nếu tấm gương chúng ta đã nhận được từ cha mẹ mình là không tốt, thì chúng ta có trách nhiệm thay đổi … và giảng dạy các truyền thống đúng đắn cho các thế hệ tiếp theo.”8

Hãy quyết định từ bây giờ để làm tất cả những gì các em có thể làm được để làm cho đèn của mình đầy dầu, chứng ngôn vững mạnh và tấm gương của các em có thể được bện chặt vào cuộc sống của nhiều thế hệ đã qua, hiện tại và tương lai. Tôi làm chứng rằng cuộc sống đức hạnh của các em sẽ không những cứu các thế hệ, mà nó còn sẽ cứu cuộc sống vĩnh cửu của các em, vì đó là cách duy nhất để trở về với Cha Thiên Thượng và tìm thấy niềm vui thật sự bây giờ và trong suốt vĩnh cửu. Trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.

Ghi Chú

  1. Gordon B. Hinckley, “Standing Strong and Immovable,” Buổi Họp Huấn Luyện Giới Lãnh Đạo của Giáo Hội trên Toàn Cầu, ngày 10 tháng Giêng năm 2004, 20; xin xem thêm Gordon B. Hinckley, “Our Responsibility to Our Young Women,” Ensign, tháng Chín năm 1988, 10.

  2. “Gia Đình: Bản Tuyên Ngôn cùng Thế Giới,” Liahona, tháng Mười Một năm 2010, 129.

  3. Russell M. Nelson, “Các Thế Hệ Liên Kết trong Tình Yêu Thương,” Liahona, tháng Năm năm 2010, 92.

  4. Xin xem Ma Thi Ơ 25:1–13.

  5. Xin xem “I Love to See the Temple,” Children’s Songbook, 95.

  6. Thomas S. Monson, “Meeting Your Goliath,” New Era, tháng Sáu năm 2008, 7.

  7. Cuộc phỏng vấn riêng với tác giả, 2013.

  8. Robert D. Hales, “How Will Our Children Remember Us?” Ensign, tháng Mười Một năm 1993, 10.