Chọn Theo Ánh Sáng
Chúng ta phải chọn lưu tâm đến lời khuyên dạy của vị tiên tri, nhận ra và hành động theo những thúc giục của Thánh Linh, tuân theo các giáo lệnh của Thượng Đế, và tìm kiếm sự mặc khải cá nhân.
Cách đây không lâu, vợ chồng tôi quyết định rằng chúng tôi nên trải nghiệm trọn vẹn hơn vẻ đẹp của một khu vực gần nhà chúng tôi ở phía tây bắc Montana. Chúng tôi quyết định đạp xe đạp đến Hiawatha Trail, một con đường sắt được sửa lại thành đường mòn ngang qua dãy núi Rocky Mountains tuyệt đẹp giữa Montana và Idaho. Chúng tôi dự đoán sẽ có một ngày vui vẻ với những người bạn tốt, thưởng thức vẻ đẹp thiên nhiên của khu vực này.
Chúng tôi biết chuyến đi bằng xe đạp dọc theo con đường mòn 24 kilômét sẽ gồm có những cây cầu xe lửa kéo dài trên hẻm núi sâu và đường hầm dài xuyên qua núi non hiểm trở. Vì vậy, chúng tôi tự chuẩn bị đèn gắn vào mũ bảo hiểm và xe đạp.
Những người đã đi trước cảnh báo rằng những con đường hầm đó rất tối và chúng tôi cần đèn thật sáng. Khi chúng tôi quy tụ lại ở phía trước tảng đá to mở đường của con đường hầm Tunnel Taft, thì một người trông coi ở địa điểm đó giải thích về một vài nguy hiểm của con đường mòn, kể cả các con rạch sâu dọc trên bìa đường, các bức tường gồ ghề, và bóng tối hoàn toàn. Vô cùng sốt ruột, chúng tôi tiến về phía trước đi vào con đường hầm. Sau khi chúng tôi đạp xe được chỉ một vài phút, thì theo như dự đoán, bóng tối bao quanh lấy chúng tôi. Những cái đèn tôi mang theo rõ ràng là không thích hợp, và chẳng bao lâu bóng tối đã áp đảo chúng. Đột nhiên, tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng, hoang mang, và mất phương hướng.
Tôi bối rối để thú nhận nỗi lo lắng của mình với bạn bè và gia đình tôi. Mặc dù là một người có nhiều kinh nghiệm đi xe đạp, nhưng bây giờ tôi cảm thấy như mình chưa từng đạp xe đạp bao giờ. Tôi cố gắng đạp xe thẳng người lên trong khi càng cảm thấy hoang mang hơn. Cuối cùng, sau khi đã bày tỏ cảm giác khó chịu cho những người xung quanh nghe, tôi đã có thể đến gần hơn ngọn đèn sáng hơn của một người bạn. Thực ra, mọi người trong nhóm bắt đầu tạo thành một vòng tròn chặt chẽ xung quanh anh ta. Bằng cách ở gần bên anh ấy và trông cậy vào ngọn đèn của anh ấy và ngọn đèn phối hợp của cả nhóm trong một thời gian, chúng tôi tiến sâu hơn vào bóng tối của con đường hầm.
Sau một thời gian tưởng chừng như nhiều giờ, tôi nhìn thấy một điểm sáng. Hầu như ngay lập tức, tôi bắt đầu cảm thấy yên tâm rằng tất cả sẽ đều tốt đẹp. Tôi tiếp tục tiến lên phía trước, trông cậy vào cả ngọn đèn của những người bạn của tôi và cái điểm sáng đó càng ngày càng lớn. Sự tin tưởng của tôi dần dần trở lại khi ánh sáng gia tăng trong kích thước và cường độ. Một lúc lâu trước khi đến cuối con đường hầm, tôi không còn cần đến sự phụ giúp của bạn bè nữa. Tất cả nỗi lo lắng biến mất trong khi chúng tôi đạp xe nhanh về phía ánh sáng. Tôi cảm thấy bình tĩnh và yên tâm ngay cả trước khi chúng tôi đạp xe tiến vào ánh sáng ban mai ấm áp và huy hoàng.
Chúng ta đang sống trong một thế giới trong đó chúng ta sẽ gặp những thử thách cho đức tin của mình. Chúng ta có thể cảm thấy tự tin rằng mình đã sẵn sàng đối phó với những thử thách này—để rồi sau đó thấy rằng chúng ta không chuẩn bị đầy đủ. Và cũng giống như người bạn của tôi đã cảnh báo tôi về bóng tối, chúng ta đã được cảnh báo ngày nay. Tiếng nói của các vị sứ đồ thúc giục chúng ta tự chuẩn bị với ngọn đèn mạnh mẽ của sức mạnh thuộc linh.
Tương tự như vậy, chúng ta có thể cảm thấy hoang mang, khó chịu, hay bối rối về phần thuộc linh khi gặp phải một thử thách đối với đức tin của mình. Thông thường, cường độ và khoảng thời gian của những cảm nghĩ này sẽ tùy thuộc vào phản ứng của chúng ta đối với những điều đó. Nếu chúng ta không làm gì cả, thì nỗi nghi ngờ, tính kiêu ngạo, và cuối cùng sự bội giáo có thể khiến chúng ta rời xa ánh sáng.
Tôi đã học được một số bài học quan trọng từ kinh nghiệm của tôi trong con đường hầm đó. Tôi sẽ chia sẻ chỉ một vài kinh nghiệm thôi.
Trước hết, cho dù bóng tối của nỗi nghi ngờ có mãnh liệt đến đâu đi nữa thì chúng ta cũng có thể chọn để cho phép điều đó ảnh hưởng đến chúng ta trong bao lâu và đến mức độ nào. Chúng ta phải nhớ là Cha Thiên Thượng và Vị Nam Tử yêu thương chúng ta biết bao. Hai Ngài sẽ không bỏ rơi chúng ta, cũng như hai Ngài sẽ không để cho chúng ta bị chế ngự nếu chúng ta tìm kiếm sự giúp đỡ của hai Ngài. Hãy nhớ tới kinh nghiệm của Phi E Rơ trong làn sóng hung dữ của Biển Ga Li Lê. Khi Phi E Rơ cảm thấy bóng tối lạnh giá bao phủ quanh mình, thì ông nhận ra ngay tình thế nguy nan của mình và đã chọn để kêu cầu giúp đỡ ngay trong giây phút đó. Ông không nghi ngờ quyền năng của Đấng Cứu Rỗi để cứu ông; ông chỉ kêu lên: “Chúa ơi, xin cứu lấy tôi!”1
Trong cuộc sống của chúng ta, bàn tay mở rộng của Đấng Cứu Rỗi có thể thể hiện hình thức giúp đỡ từ một người bạn đáng tin cậy, vị lãnh đạo, hoặc một người cha hay mẹ nhân từ. Trong khi vật lộn với bóng tối, thì không có gì sai nếu chúng ta trông cậy tạm thời vào ngọn đèn của những người yêu thương mình và chân thành muốn giúp đỡ chúng ta.
Khi xem xét cặn kẽ, thì tại sao chúng ta chịu lắng nghe những tiếng nói vô danh, đầy hoài nghi của những người ở trong các tòa nhà rộng lớn vĩ đại và rộng rãi của thời kỳ mình và bỏ qua những lời khẩn cầu của những người thực sự yêu thương chúng ta? Những người nghi ngờ luôn luôn có mặt xung quanh chúng ta thích chà đạp thay vì nâng cao và chế giễu thay vì nâng đỡ. Lời chế nhạo của họ có thể đào bới cuộc sống của chúng ta, thường là qua các biến dạng điện tử ngắn ngủi và tạm thời mà đã được thiết kế một cách cố tình và kỹ lưỡng để hủy diệt đức tin của chúng ta. Có phải là điều khôn ngoan để đặt sự an lạc vĩnh cửu của chúng ta vào tay của người lạ không? Có phải là điều khôn ngoan để xin nhận được sự soi sáng từ những người không có ánh sáng để ban phát hoặc có thể có kế hoạch ẩn giấu khỏi chúng ta không? Những người vô danh này, nếu thật sự hiện diện trước mặt chúng ta, thì có lẽ sẽ không bao giờ được chúng ta dành ra một giây phút nào, nhưng vì họ lợi dụng phương tiện truyền thông xã hội, che giấu khỏi sự xem xét kỹ lưỡng, nên họ nhận được sự tín nhiệm mà họ không xứng đáng nhận được.
Sự lựa chọn của chúng ta để lưu tâm đến những kẻ chế nhạo các điều thiêng liêng sẽ làm cho chúng ta xa khỏi ánh sáng cứu rỗi và sự ban cho sự sống của Đấng Cứu Rỗi. Giăng ghi lại: “Đức Chúa Giê Su lại cất tiếng phán cùng chúng rằng: Ta là sự sáng của thế gian; người nào theo ta, chẳng đi trong nơi tối tăm, nhưng có ánh sáng của sự sống.”2 Hãy nhớ rằng, những người thật sự yêu thương chúng ta đều có thể giúp chúng ta xây đắp đức tin của mình.
Giống như tôi đã bối rối trong con đường hầm đó, chúng ta có thể cảm thấy quá bối rối để xin được giúp đỡ khi có nỗi nghi ngờ. Có lẽ chúng ta là người mà những người khác đã trông mong rằng chúng ta có sức mạnh, và bây giờ chúng ta cần giúp đỡ. Khi chúng ta nhận biết rằng ánh sáng và sự an ủi của Đấng Cứu Rỗi có thể dành cho chúng ta là quá quý báu để đánh mất cho tính kiêu ngạo, thì các vị lãnh đạo Giáo Hội đầy soi dẫn, cha mẹ, và những người bạn đáng tin cậy có thể giúp đỡ. Họ sẵn sàng phụ giúp chúng ta trong việc đạt được sự bảo đảm thuộc linh mà sẽ củng cố chúng ta chống lại những thử thách của đức tin.
Thứ hai, chúng ta phải tin cậy nơi Chúa để phát triển sức mạnh thuộc linh bên trong mình. Chúng ta không thể vĩnh viễn trông cậy vào ánh sáng của người khác. Tôi biết rằng bóng tối trong con đường hầm sẽ không kéo dài nếu tôi cứ tiếp tục đạp xe bên cạnh người bạn của tôi và ở bên trong sự an toàn của nhóm. Nhưng tôi kỳ vọng là mình có thể tự mình tiếp tục một khi tôi có thể nhìn thấy ánh sáng. Chúa dạy chúng ta: “Hãy lại gần ta, rồi ta sẽ đến gần các ngươi; hãy tận tụy tìm kiếm ta, rồi các ngươi sẽ tìm thấy ta; hãy cầu xin, rồi các ngươi sẽ nhận được; hãy gõ cửa, rồi cửa sẽ mở cho các ngươi.”3 Chúng ta phải hành động và hy vọng rằng Chúa sẽ làm tròn lời hứa của Ngài để nâng đỡ chúng ta khỏi bóng tối nếu chúng ta đến gần Ngài. Tuy nhiên, kẻ nghịch thù sẽ cố gắng thuyết phục chúng ta rằng chúng ta chưa bao giờ cảm nhận được ảnh hưởng của Thánh Linh và điều dễ dàng hơn là hãy ngừng cố gắng.
Chủ Tịch Dieter F. Uchtdorf khuyên chúng ta hãy “nghi ngờ những điều mình ngờ vực trước khi nghi ngờ đức tin của mình.”4 Mới đây có một thanh niên trong tiểu giáo khu nhà của tôi nói rằng: “Có những sự việc tôi đã cảm thấy mà không thể được giải thích bằng cách nào khác ngoại trừ những sự việc đó là của Thượng Đế.” Đây là sự toàn vẹn thuộc linh.
Khi gặp phải những thắc mắc hoặc bị cám dỗ để nghi ngờ, thì chúng ta nên nhớ tới các phước lành và những cảm nghĩ thiêng liêng mà đã lọt vào tâm hồn và cuộc sống của chúng ta trong quá khứ và đặt đức tin của mình nơi Cha Thiên Thượng và Vị Nam Tử của Ngài, Chúa Giê Su Ky Tô. Tôi nhớ tới lời khuyên bảo được đưa ra trong một bài thánh ca quen thuộc: “Đừng nghi ngờ Chúa cũng như lòng nhân từ của Ngài [vì] chúng ta đã thử Ngài trong những ngày qua rồi.”5 Việc bỏ qua và coi nhẹ những kinh nghiệm thuộc linh sẽ tách rời chúng ta khỏi Thượng Đế.
Công cuộc tìm kiếm ánh sáng của chúng ta sẽ được tăng cường bởi sự sẵn lòng để nhận ra khi ánh sáng đó tỏa sáng trong cuộc sống của chúng ta. Thánh thư hiện đại định nghĩa ánh sáng và đưa ra một lời hứa cho những người chấp nhận ánh sáng đó: “Những gì của Thượng Đế đều là ánh sáng; và kẻ nào nhận được ánh sáng, và bền lòng nơi Thượng Đế, thì sẽ nhận được thêm ánh sáng; và ánh sáng đó càng lúc càng sáng tỏ cho đến ngày hoàn toàn.”6 Cũng như khi chúng tôi tiếp tục đạp xe tiến về phía ánh sáng, chúng tôi càng bền chí thì ảnh hưởng của Ngài càng trở nên rực rỡ hơn trong cuộc sống của chúng ta. Giống như ánh sáng ở cuối con đường hầm, ảnh hưởng của Ngài sẽ mang lại cho chúng ta lòng tự tin, quyết tâm, sự an ủi, và—quan trọng nhất—là sức mạnh để biết rằng Ngài hằng sống.
Thứ ba, không có bóng tối nào quá dày đặc, đầy sự đe dọa, hoặc quá khó khăn đến nỗi không thể được ánh sáng chế ngự. Anh Cả Neil L. Andersen mới đây đã dạy: “Khi sự tà ác gia tăng trên thế gian, thì có một quyền năng thuộc linh đền bù cho người ngay chính. Khi thế gian bỏ qua niềm tin chắc thuộc linh thì Chúa chuẩn bị con đường cho những người tìm kiếm Ngài, ban cho họ sự bảo đảm, sự xác nhận, và sự tin tưởng nhiều hơn trong hướng đi thuộc linh mà họ đang đi. Ân tứ Đức Thánh Linh trở thành một ánh sáng rực rỡ hơn trong ánh hoàng hôn đang mờ dần.”7
Thưa các anh chị em, chúng ta không bị bỏ mặc một mình để bị ảnh hưởng bởi mọi ý thích và sự thay đổi trong thái độ của thế gian, nhưng chúng ta có quyền năng để lựa chọn sự tin tưởng thay vì nghi ngờ. Để tiếp cận quyền năng thuộc linh đền bù đã được hứa này, chúng ta phải chọn lưu tâm đến lời khuyên dạy của vị tiên tri, nhận ra và hành động theo những thúc giục của Thánh Linh, tuân theo các giáo lệnh của Thượng Đế, và tìm kiếm sự mặc khải cá nhân. Chúng ta phải lựa chọn. Cầu xin cho chúng ta có thể chọn theo ánh sáng của Đấng Cứu Rỗi. Trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.