Những Giây Phút Tuyệt Vời
Nếu chúng ta tìm kiếm Chúa và sự hướng dẫn của Ngài, nếu chúng ta nhắm vào việc trở về với Cha Thiên Thượng, thì những giây phút tuyệt vời đó sẽ đến.
Chúng ta biết ơn biết bao vị tiên tri tại thế của chúng ta, Chủ Tịch Gordon B. Hinckley, và về những lời của ông: “Thượng Đế ban phước cho Hội Phụ Nữ của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô.”1 Mỗi chị em phụ nữ trong Giáo Hội này đều thuộc vào Hội Phụ Nữ. Mỗi chúng ta đều có thể cảm nhận được tình yêu thương rất dồi dào trong tổ chức đã được Thượng Đế quy định này.
Lòng tôi cảm thông với các chị em đã bị ảnh hưởng nặng nề bởi các trận thiên tai vừa qua. Tôi hân hoan trước những lời tường thuật về các phụ nữ ngay chính phục vụ và được phục vụ. Qua sự phục vụ, người phục vụ lẫn người được phục vụ đều cảm thấy được tình yêu thương của Chúa. Vào lúc khó khăn này, tôi cầu nguyện rằng các chị em sẽ cảm nhận được tình yêu thương của Ngài và cũng như tình yêu thương của tôi và tình yêu thương của nhiều chị em khác trong Hội Phụ Nữ.
Tiên Tri Joseph Smith đề ra hướng đi cho Hội Phụ Nữ khi ông nói cùng các chị em phụ nữ vào năm 1842: “Là điều tự nhiên cho người phụ nữ để có những cảm nghĩ bác ái—các chị em giờ đây được đặt vào trong một hoàn cảnh mà các chị em có thể hành động theo sự thương xót mà Thượng Đế đã gieo vào lòng các chị em. Nếu các chị em sống theo các nguyên tắc này thì thật là tuyệt diệu và vinh quang thay!”2
Các chị em trong Hội Phụ Nữ ban đầu đã được Tiên Tri Joseph soi dẫn để hành động. Ngày nay, chúng ta cũng có được cơ hội để phục vụ với tư cách là các “công cụ trong tay Thượng Đế để thực hiện công việc vĩ đại này.”3
Làm công cụ có nghĩa là gì theo lối định nghĩa thông thường? Tôi nghĩ rằng nó có nghĩa là chăm sóc những người khác. Joseph Smith gọi đó là hành động “theo những thương xót” trong lòng chúng ta. Tôi có được nhiều giây phút tuyệt vời khi tôi thấy được Chúa đã sử dụng tôi làm một công cụ. Tôi tin rằng các chị em cũng đã được hướng dẫn và giúp đỡ khi các chị em giảng dạy, an ủi và khuyến khích.
Tuy nhiên, là các phụ nữ chúng ta rất khắt khe đối với bản thân mình! Xin hãy tin tôi khi tôi nói rằng, mỗi người chúng ta tốt lành hơn chúng ta nghĩ. Chúng ta cần nhận biết và vui vẻ với điều chúng ta đang làm đúng. Rất nhiều điều chúng ta làm dường như quá nhỏ nhặt và vô nghĩa—chỉ là một phần của cuộc sống hằng ngày. Khi chúng ta “được kêu gọi để tường trình lên Đức Giê Hô Va,”4 như Tiên Tri Joseph đã khuyên dạy, thì tôi biết rằng chúng ta sẽ có nhiều điều để chia sẻ.
Tôi xin đưa ra một ví dụ. Mới đây tôi có hỏi Anh Cả William W. Parmley về những kỷ niệm với người mẹ của anh ấy, LaVern Parmley, là người đã phục vụ với tư cách là chủ tịch trung ương Hội Thiếu Nhi trong 23 năm. Anh ấy không nói về những bài nói chuyện của mẹ mình hoặc nhiều chương trình mà mẹ mình thực hiện. Anh ấy nói về một trong những giây phút tuyệt vời nhất khi anh ấy 17 tuổi và chuẩn bị đi học đại học xa nhà. Anh ấy đã nhớ ngồi cùng với mẹ mình khi bà dạy anh ấy cách kết một cái nút áo. Với con cái thuộc mọi lứa tuổi, những hành động nhỏ và giản dị, có ảnh hưởng lâu dài.
Không phải tất cả chúng ta đều có con cái để dạy những khái niệm cơ bản về may vá. Các chị em phụ nữ trong thời kỳ trước là một nhóm đa dạng cũng giống như chúng ta. Một số chị em có gia đình, một số độc thân, một số góa bụa, nhưng họ đoàn kết trong cùng mục đích. Khi tôi đến với các chị em trong nhiều vùng đất và nhiều nơi chốn, tôi đã cảm nhận được tình yêu thương của các chị em. Thưa các chị em, tôi yêu thương các chị em và tôi biết Chúa cũng yêu thương các chị em.
Hiện giờ, nhiều người trong số các chị em là độc thân. Các chị em là sinh viên; các chị em đi làm việc; các chị em là mới đối với Hội Phụ Nữ. Một số các chị em là tín hữu lâu năm. Xin hãy tin tôi khi tôi nói rằng mỗi chị em được quý trọng và cần đến. Mỗi chị em mang tình yêu thương, nghị lực, quan điểm và chứng ngôn đến với công việc này. Các nỗ lực của các chị em để sống gần với Thánh Linh ban phước cho tất cả chúng ta vì các chị em đã học biết cách trông cậy vào Thánh Linh để có được sức mạnh và sự hướng dẫn.
Vào một buổi tối nọ, một chị độc thân, Cynthia, đã cảm thấy thúc giục để đi thăm một chị phụ nữ mà chị thăm viếng giảng dạy. Chị phụ nữ đó không có ở nhà. Khi Cynthia đi bộ về nhà, chị thấy một y tá ở bên ngoài một bệnh viện với hai đứa trẻ, cả hai bị phỏng nặng. Khi Cynthia nghe người y tá gọi tên đứa bé gái, chị lập tức nhận ra ngay: chị đã quen biết với hai đứa trẻ này khi chị đi truyền giáo ở Bolivia bốn năm trước đó. Trên bãi cỏ bệnh viện, hai đứa trẻ đã nhớ lại chị , và hiển nhiên là thể xác của chúng đang lành, nhưng nếu không có sự an ủi vỗ về của gia đình, tinh thần của chúng rất đau khổ. Cynthia bắt đầu hỏi han hai đứa trẻ và chăm sóc chúng. Tuân theo sự thúc giục của Thánh Linh, Cynthia đã trở thành công cụ trong tay Thượng Đế khi chăm sóc cho hai đứa trẻ nhớ nhà.
Nỗ lực đó có phải vì chị ấy độc thân không? Không. Đó là vì chị nghe theo Thánh Linh và đã để lòng mình tuân phục theo Thượng Đế. Nếu chúng ta hòa hợp với Thánh Linh, nếu chúng ta tìm kiếm Chúa và sự hướng dẫn của Ngài, nếu chúng ta nhắm vào việc trở về với Cha Thiên Thượng, thì những giây phút tuyệt vời đó sẽ đến. Và chúng ta sẽ trân quý những giây phút đó vì chúng ta đã trở thành công cụ trong tay Thượng Đế.
Đôi khi có những điều bất ngờ xảy ra trong cuộc sống của chúng ta và chúng ta phải thay đổi kế hoạch của mình. Một chị độc thân nọ đã viết: “Tôi không nghĩ rằng tôi đã cảm thấy được hạnh phúc thật sự trong cuộc sống trưởng thành của mình cho đến khi tôi đi đến kết luận rằng giá trị của tôi là một con người và là một con gái của Cha Thiên Thượng thì không liên quan gì đến tình trạng hôn nhân của tôi. Vào thời điểm đó, tôi đã bắt đầu chú trọng đến sự tăng trưởng thuộc linh và cá nhân của mình chứ không đến việc tôi sẽ kết hôn hay không.”5
Hãy thấy chúng ta đã học và tăng trưởng biết bao khi chúng ta chia sẻ với nhau lời chứng của mình rằng Chúa hằng sống và yêu thương chúng ta. Như tôi đã nói trước đây nếu tôi có thể ước mong một điều xảy đến cho mỗi chị em, thì điều đó là việc các chị em cảm nhận được tình yêu thương của Chúa trong cuộc sống hằng ngày của các chị em.
Đôi khi tình yêu thương đó đến trong những cách thức bất ngờ. Kristen tốt nghiệp xong bằng cao học và mới vừa sinh đứa con thứ nhì. Chị cảm thấy rằng những sinh viên tốt nghiệp khác đã đạt được nhiều thành quả hơn chị nên đã miễn cưỡng đi tham dự buổi ăn tối mừng ngày tốt nghiệp. Nỗi lo sợ của chị đã được xác nhận khi, tại buổi ăn tối, các sinh viên được yêu cầu liệt kê ra những thành quả về nghề nghiệp của mình. Kristen nhớ lại: “Đột nhiên tôi cảm thấy lúng túng và hổ thẹn. Tôi không có gì để đặt cho mình cả, không có địa vị cao, không có chức vụ gây ấn tượng mạnh mẽ.” Tệ hơn nữa, vị giáo sư đọc các bản liệt kê khi ông trao bằng cho mỗi sinh viên. Người phụ nữ đi trước Kristen có rất nhiều thành quả: người ấy đã có một bằng tiến sĩ, nhận được bằng cao học thứ nhì và người ấy còn là thị trưởng! Người phụ nữ ấy nhận được một tràng pháo tay. Rồi đến lượt Kristen. Chị đưa cho vị giáo sư tờ giấy trắng của mình, cố kiềm giữ nước mắt không trào ra. Vị giáo sư từng là một trong số các giáo sư của chị mà đã khen ngợi thành tích của chị. Vị ấy nhìn vào tờ giấy trắng của chị. Vị ấy công bố một cách không do dự: “Kristen nắm giữ vai trò thiết yếu nhất trong mọi xã hội.” Vị ấy im lặng trong một vài phút rồi bằng một giọng hùng hồn nói: “Chị là mẹ của các con chị.” Thay vì một vài tiếng vỗ tay cho đúng phép lịch sự, người ta đã đứng dậy. Chỉ có một lần người ta đứng dậy vỗ tay hoan hô trong đêm đó cho người mẹ trong căn phòng ấy.
Thưa các người mẹ, các chị em là công cụ trong tay Thượng Đế, với một trách nhiệm thiêng liêng để dạy dỗ và chăm sóc con cái của mình. Các trẻ nhỏ cần bàn tay nhân từ và âu yếm của các chị em. Khi các chị em đặt con cái mình lên trước hết thì Ngài sẽ hướng dẫn các chị em về cách thức phục vụ chúng tốt nhất.
Tất cả các chị em với con cái lớn hơn thì rất cần có mặt ở nhà. Vâng, sẽ có những nỗi bực mình nhưng cũng có nhiều niềm vui. Hãy tìm kiếm các niềm vui đó! Tôi đã nuôi dạy bốn đứa con trai lanh lợi, tôi đã học được một vài điều về việc làm một công cụ. Hãy vui hưởng sinh lực của những năm tháng này! Hãy làm cho nhà của các chị em thành một chỗ an toàn, hạnh phúc, thoải mái nơi mà bạn bè cảm thấy được nghênh tiếp. Hãy lắng nghe, yêu thương, chia sẻ những câu chuyện của các chị em về những năm thơ ấu và niên thiếu của mình với con cái.
Hãy có những điều kỳ vọng cho con cái của các chị em. Chúng tôi có đặt ra giờ giới nghiêm và bảo các con trai của mình rằng Đức Thánh Linh đi ngủ lúc nửa đêm. Khi chúng không về nhà, một vài lần Đức Thánh Linh đã bảo tôi đi tìm chúng. Điều đó làm cho mấy đứa bạn gái mà đi chơi với chúng phải ngạc nhiên! Bây giờ, chúng tôi cười về điều đó—nhưng tôi phải thú nhận rằng dễ cười hơn khi chúng khôn lớn hơn.
Hãy luôn có mặt với con cái của các chị em khi chúng cần. Hãy ngồi trên giường và vui hưởng những cuộc chuyện trò trong đêm khuya—hãy cố gắng thức! Cầu nguyện để Chúa soi dẫn các chị em. Tha thứ thường xuyên. Quyết định vấn đề nào là quan trọng nhất đối với các chị em và các chị em muốn thi hành. Hãy thường xuyên làm chứng về Chúa Giê Su Ky Tô và lòng nhân từ của Ngài và về Sự Phục Hồi. Và quan trọng hơn hết, hãy để cho chúng biết sự tin cậy của mình nơi Chúa.
Nếu con cái của các chị em đã khôn lớn và dọn ra ở riêng; nếu các chị em độc thân, ly dị hay góa bụa, thì cũng đừng để cho hoàn cảnh của mình chi phối sự sẵn lòng của mình để chia sẻ những kinh nghiệm sống của mình. Tiếng nói của các chị em rất cần thiết.
Trong một bài học ngày Chúa Nhật trong Hội Phụ Nữ ở tiểu giáo khu của tôi, chúng tôi thảo luận về điều mà làm cho cuộc hôn nhân tốt đẹp. Một chị nọ, Lisa, nói: “Có lẽ tôi không nên nói điều gì cả vì tôi ly dị. Nhưng điều mà giữ cho tôi tiếp tục trung tín là các giao ước đền thờ của mình.” Sau bài học, tôi hỏi một số chị em trẻ tuổi trong Hội Phụ Nữ điều gì trong bài học này đã tác động họ. Họ nói rằng: “Lời nhận xét của Lisa đã ảnh hưởng chúng tôi nhiều nhất.”
Giờ đây thưa các chị lớn tuổi, tôi thấy hình ảnh của Thượng Đế trong nét mặt cao quý của các chị. Sự khôn ngoan, lòng kiên nhẫn và kinh nghiệm của các chị đã ảnh hưởng đến nhiều người thay! Bà mẹ chồng của tôi, Mary, trong tuổi 90 của mình, thường nói: “Người ta nghĩ vì mẹ già nên mẹ không biết gì cả.” Tôi xin kể cho các chị em nghe điều bà đã biết và điều bà đã làm. Trong khi sống trong một chung cư của người cao niên, Mary hỏi xin người quản lý cho họ sử dụng một căn phòng để làm lễ nhà thờ. Người ấy nói “không” bởi vì trung tâm đó không thuộc giáo phái nào. Bà không chịu chấp nhận câu trả lời của người ấy! Với một số các chị lớn tuổi khác, Mary khăng khăng yêu cầu cho đến khi công ty đó cung cấp cho một căn phòng. Chẳng mấy chốc, một chi nhánh được tổ chức và các tín hữu nhóm họp vào mỗi Chúa Nhật để dự phần Tiệc Thánh và tái lập các giao ước của họ. Tuổi tác không phải là chướng ngại vật để trở thành một công cụ trong tay Thượng Đế.
Có vô số cách thức để làm công cụ trong tay Thượng Đế. Ví dụ, làm giảng viên thăm viếng nhân từ mà các chị em luôn luôn muốn trở thành; hỏi một người thành niên trẻ tuổi độc thân về điều mà người ấy thích thay vì lý do tại sao người ấy không kết hôn; chia sẻ thay vì gom góp; cẩn thận chọn cách ăn mặc, lời lẽ và giải trí của mình; mỉm cười với người chồng hay đứa con của mình khi họ biết rằng họ đã tạo ra sự bực mình và đau lòng; choàng tay ôm một thiếu nữ; giảng dạy trong lớp ấu nhi với một tấm lòng vui vẻ; cho thấy qua thái độ của các chị em rằng các chị em đã tìm ra niềm vui trong cuộc sống. Tiên Tri Joseph đã nói về các nỗ lực như thế: “Nếu các chị em sống theo các đặc ân của mình, thì các thiên sứ không thể bị ngăn cản để giúp đỡ các chị em.”6
Tôi làm chứng rằng chúng ta đang tham gia vào công việc của Thượng Đế. Xin cám ơn các chị em về sự tận tâm đối với gia đình của các chị em, với Hội Phụ Nữ, và với Giáo Hội. Xin cám ơn các chị em đã làm công cụ trong tay của Chúa để thực hiện công việc vĩ đại này. Cầu xin cho các chị em cảm nhận được tình yêu thương của Thượng Đế trong cuộc sống của các chị em và cầu xin cho các chị em chia sẻ tình yêu thương đó với những người khác, là lời cầu nguyện của tôi, trong tôn danh của Chúa Giê Su Ky Tô, A Men.