Kính Trọng Xem thêm Tôn Kính; Tôn Vinh Coi một người nào đó hay một vật gì đó có giá trị, nhất là trong khía cạnh phúc âm. Người đã bị người ta khinh dể, và chúng ta chẳng coi người ra gì, ÊSai 53:3–4. Sự người ta tôn trọng là sự gớm ghiếc trước mặt Thượng Đế, LuCa 16:15. Coi người khác như tôn trọng hơn mình, PhiLíp 2:3. Chúa xem mọi xác thịt như nhau, 1 NêPhi 17:35. Mỗi người phải kính trọng người lân cận mình như chính mình, MôSiA 27:4 (GLGƯ 38:24–25). Trong ngày bình an của chúng, chúng đã xem nhẹ lời khuyên dạy của ta, GLGƯ 101:8.