Sự tái hợp của linh hồn với thể xác bằng xương và thịt sau khi chết. Sau khi phục sinh, linh hồn và thể xác sẽ không bao giờ bị tách rời ra nữa, và người phục sinh sẽ trở thành bất diệt. Tất cả mọi người sinh ra trên thế gian đều sẽ được phục sinh vì Chúa Giê Su Ky Tô đã thắng được sự chết (1 CRTô 15:20–22).
Chúa Giê Su Ky Tô là người đầu tiên được phục sinh trên thế gian này (CVCSĐ 26:23; CLSe 1:18; KHuyền 1:5). Tân Ước chứa đựng nhiều chứng cớ cho thấy rằng Chúa Giê Su đã sống lại với thể xác của Ngài: mộ của Ngài trống rỗng, Ngài ăn cá và mật ong, Ngài có một thể xác bằng xương và thịt, người ta đã rờ Ngài và các thiên sứ nói Ngài đã sống lại (Mác 16:1–6; LuCa 24:1–12, 36–43; Giăng 20:1–18). Sự mặc khải ngày sau xác nhận sự thực của Sự Phục Sinh của Đấng Ky Tô và của tất cả nhân loại (AnMa 11:40–45; 40; 3 NêPhi 11:1–17; GLGƯ 76; MôiSe 7:62).
Tất cả mọi người sẽ không được phục sinh vào một mức độ vinh quang giống nhau (1 CRTô 15:39–42; GLGƯ 76:89–98), cũng như tất cả sẽ không phục sinh cùng một lúc (1 CRTô 15:22–23; AnMa 40:8; GLGƯ 76:64–65, 85; 88:96–102). Nhiều Thánh Hữu được phục sinh sau Sự Phục Sinh của Đấng Ky Tô (MTƠ 27:52). Người ngay chính sẽ được phục sinh trước kẻ tà ác và sẽ sống lại trong lần Phục Sinh Thứ Nhất (1 TSLNCa 4:16); những kẻ có tội không biết hối cải sẽ sống lại trong lần phục sinh cuối cùng (KHuyền 20:5–13; GLGƯ 76:85).